Chương 54 - Người hoan thú hợp
Thấy Hàn Tuyết lo lắng, Hàn Chiến bất đắc dĩ đè nén dục vọng giải thích: "Xuân dược Hàn Kỳ chế, dù có thể đợi dược tính qua đi, không chết cũng mất sức, một bầy sói chân sẽ như nhũn ra, cứ coi là có dã tính, cũng không đuổi kịp xe ngựa của chúng ta."
Hàn Tuyết nhìn chừng hơn một ngàn con sói xám lớn ngoài cửa xe, trong lòng vẫn còn chút bất an, đặc biệt là theo bóng đêm buông xuống, mắt đám sói trong đêm đen cũng biến thành những chấm tròn màu xanh, trông cực kì kinh khủng. Nàng sợ hãi co rúm cả người, lật mình nhào vào ngực Hàn Chiến, chẳng qua nàng đã quên thân dưới hai người còn chặt chẽ liền một chỗ, động tác mạnh như vậy, khiến cho côn thịt trong huyệt đạo nho nhỏ vô cùng bất hạnh trượt theo một đường cong.
"A ngô. . . . . ." Trời, hoa hạch bị ma sát thực dễ chịu!
"!. . . . . ." Thân thể Hàn Chiến cứng đờ, bất động thân thể cắn răng nói: "Nha đầu nàng, thực sự muốn ép ta phát điên sao?"
Hàn Tuyết cũng cứng người liếc xéo mắt Hàn Chiến: "Người ta không phải cố ý nha, chẳng qua là quên chàng còn cắm bên trong, người ta thấy nhiều sói như vậy, sợ!" Xuân triều trên mặt đã rút lui, ánh mắt lại mang theo một tia mị sắc hướng tới, nhất thời làm cho Hàn Chiến tâm trí sục sôi.
Hàn Chiến thở hổn hển không ngừng, thiết bổng cắm trong hoa huyệt Hàn Tuyết bức thiết muốn giải phóng. "Bảo bối, ta không được, cho ta!" Nói xong liền nâng lên hai chân ngọc của nàng, vừa đẩy vừa kéo đem thân thể Hàn Tuyết xoay ngược trở lại.
"A. . . . . . Nha. . . . . ." Bị xoay người đột ngột, Hàn Tuyết sợ hãi kinh hô, chẳng qua là còn kinh hãi, cây đại nhục bổng cắm trong thânn thể phản chuyển đến 360o, hoa huyệt chịu kích thích, thiếu chút nữa đem nàng đưa tới cao triều. "Chàng, chàng không sợ vặn hư hết?"
"Ngô. . . . . . Đừng hấp -----" Trời ạ, hắn muốn chết a, nha đầu này sắp gắp chết hắn, không nhịn được, thật muốn điên cuống chen vào.
Hít một hơi thật sâu mới dùng lực kiềm chế, Hàn Chiến cười ha hả, tà ác hôn lên cổ Hàn Tuyết, thấp giọng cười nói: "Tiểu Tuyết Nhi trở nên thực xấu, muốn để cây gậy của ta đâm vào, thì chỉ cần nói cho ca ca ta một tiếng là được, ta rất vui lòng phối hợp, ám hiệu như vậy, nếu lỡ ca ca ta quá mức ngu độn, vậy chẳng phải đã cô phụ một phen hảo ý của Tiểu Tuyết Nhi hay sao?"
"Cái đồ này của chàng mà hỏng, ta liền tìm cây khác còn thô lớn hơn." Hàn Tuyết mỉm cười, trở tay quấn lấy cổ Hàn Chiến, khiến cho hai đùi mình giang rộng nửa quỳ trên đùi hắn.
Hàn Chiến nghe vậy, chân mày hung hăng nhăn lại một chỗ, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ xấu xa kia, lưỡi tiến quân thần tốc, hòa quyện nước bọt, quấn lấy cái lưỡi đinh hương hung hăng mút mát.
"Ngô. . . . . ." Hàn Tuyết bị đau khẽ nhướn lông mày, trong lòng hiểu rõ hắn không thích nghe lời kia, không khỏi vui thích vặn vẹo nhếch mông.
"Hừ ân. . . . . ." Hàn Chiến khẽ rên một tiếng. nhẹ nâng mí mắt. lực cuốn mút trong miệng nhất thời chuyển sang ôn nhu như nước. Đỡ lấy hông Hàn Tuyết dùng côn thịt từ từ dò xét đi vào, huyệt đạo Hàn Tuyết bởi cao triều mới qua nên bên trong thủy dịch đầy đủ, tiến vào đưa đẩy coi như thuận lợi.
"Ân. . . . . ." Hàn Tuyết hừ hừ mũi thoải mái rên rỉ làm cho dưới háng Hàn Chiến càng thêm đau đớn khó chịu.
"Kéo như vậy thoải mái sao?" Hàn Chiến vừa nói vừa từ từ di động eo mông, mặc dù rất muốn mãnh liệt hung ác chen vào trên trăm cái, bất quá, thấy biểu tình Hàn Tuyết say mê như thế, hắn không khỏi muốn cho nàng thoải mái.
Cứ như vậy châm rãi đem phân thân rút ra, rồi lại chậm hơn nữa đẩy vào, thực là khiến cho người ta khó lòng nín nhịn, cơ bắp toàn thân Hàn Chiến co rút cứng ngắc, không bao lâu mồ hôi liền rơi như mưa, thở hổn hển.
"Chiến -----" Đau lòng hắn gắng gượng cùng kiên nhẫn, Hàn Tuyết kéo bàn tay hắn đang dán chặt trên eo mình đặt lên ngực, áp lấy tay hắn đè ép nhũ hoa, chỉ thấy mắt nàng quang diễm mở to, miệng chu lên, thanh âm mềm mại nhẹ nhàng như làm nũng, "Chàng quá chậm! Người ta muốn chàng dùng sức yêu ta." Ý cười bên môi kia cũng mang theo nồng đậm mị sắc mà nhìn Hàn Chiến chăm chú, khiến hắn thiếu chút nữa quên cả hô hấp.
Lúc này tiếng sói vang lên không ngừng, Hàn Chiến nghiêng đầu liếc mắt nhìn ra ngoài xe ngựa, màu mắt thâm trầm như mực. đột nhiên, hắn tà tà hơi nhếch khóe miệng, giọng khàn khàn kề cận sau tai Hàn Tuyết: "Tuyết Nhi, nàng đã từng nhìn động vật giao phối chưa?"
Nàng còn đang dụ dỗ hắn nha, sao lại chuyển thành như vậy? Hàn Tuyết không hiểu tròn mắt nhìn, "Cái gì?"
Kéo áo choàng buộc lại sau cổ Hàn Tuyết, một tay Hàn Chiến nắm lấy eo thon của nàng, một tay khẽ chống, chuyển ngồi thành quỳ. Lúc này mặt Hàn Tuyết hướng về phía cửa xe ngựa, vì có áo choàng, từ ngoài xe ngựa nhìn vào chỉ thấy thân thể nàng bị áo choàng che kín nghiêm ngặt, cho dù bên ngoài trừ bỏ hơn một ngàn con sói thì chẳng có ai, Hàn Chiến cũng không muốn thân thể Hàn Tuyết bị lũ súc sinh này xem được.
"Nhìn bên ngoài," Hàn Chiến giơ giơ tay, ý bảo Hàn Tuyết nhìn bên ngoài cửa xe.
Đôi mắt sương mù của Hàn Tuyết chạm đến tình cảnh ngoài xe thì đột nhiên trừng lớn, cái miệng nhỏ nhắn giật mình há hốc.
Lúc này, trên thảo nguyên rộng lớn, bầy sói hỗn tạp, xuyên qua ánh trăng trắng bạc, có thể thấy rõ ràng vô số sói đực cưỡi trên lưng sói cái, eo sau nhanh chóng nhún, vô số sói đực không cướp được sói cái đang nóng nảy chạy tới chạy lui, tinh khí màu đỏ tươi từ hạ bụng lộ ra, có con vẫn còn dính mấy giọt thủy dịch. Hiển nhiên, trên thảo nguyên này số lượng sói đực nhiều hơn số lượng sói cái, sói đực phát tình vừa chạy vừa thỉnh thoảng cất lên một tiếng tru ngất trời.
Dễ thấy nhất chính là con Lang Vương, miệng nó cắn lấy cổ sói cái, eo sau điên cuồng nhún. Con sói cái kia như không thể chịu nổi, hai chi trước đáng thương nửa quỳ trên mặt đất, chân sau cũng là cố gắng chống đỡ công kích từ Lang Vương.
Đột nhiên khóe mắt Hàn Tuyết lướt qua một khoảng ánh sáng, "Chàng đem dạ minh châu ném đi!" thanh âm Hàn Tuyết cơ hồ như run rẩy nói ra mấy lời này. Bởi ngay sau đó dạ minh châu chính xác rơi xuống bên cạnh con Lang Vương, chiếu tỏ mười mươi cả nó cùng bầy sói.
Đây là một cảnh tượng dâm mỹ đến mức nào? Vật khổng lồ phiếm hồng sắc của con Lang Vương kia đang điên cuồng ra vào trong nhục động sói cái, cự vật to lớn chỉ có gần nửa cắm vào thân thể sói cái phía trước, phần lớn lộ ra bên ngoài, nhưng cho dù như thế, nhục động sói cái cũng đã khó thừa nhận, chỉ thấy huyết châu màu đỏ theo mỗi lần tiến vào của Lang Vương lại vẩy ra ngoài, nhỏ xuống trên cỏ.
"Thật to!" Hàn Tuyết vô ý thức cảm thán, chẳng qua lời nói còn chưa dứt, người phía sau chợt đẩy một cái, thân thể Hàn Tuyết thiếu chút nữa bị lực đạo nặng nề kia va phải mà bị đánh bay ra ngoài, "A. . . . . ." Nàng may mắn phản ứng nhanh, kịp thời giữ lấy hai phiến cửa xe ổn định mình, bất quá gậy thịt mạnh mẽ cắm vào sâu bên trong cơ thể vẫn làm cho nàng hét chói tai ra tiếng.
"Của ta lớn sao?" Hàn Chiến trầm giọng xấu xa hỏi, động tác hạ bộ cũng không ngừng, một cánh tay ôm chặt hông Hàn Tuyết để ngừa nàng bị lực đạo va chạm của mình mà bay ra ngoài, một tay nắm chặt một bên tuyết nhũ của nàng, dưới lưng không chút lưu lực nhanh chóng đỉnh đưa. Hắn đang thỏa mãn mình, đồng thời cũng muốn trừng phạt nàng. Nha đầu này lại dám nhìn không chớp mắt côn thịt của súc sinh kia! Còn khen nó to? Chẳng lẽ số đo của hắn vẫn không thể làm cho nàng hài lòng sao, rõ ràng mỗi lần đều kêu la rằng bị hắn va chạm đến hỏng mà, trong lòng Hàn Chiến chẳng hiểu là tư vị gì, âm thầm càng gia tăng lực đạo.
"A. . . . . . Nha. . . . . . Đừng. . . . . . A. . . . . . Chiến. . . . . . A. . . . . ." Tuy nói mới vừa dụ hoặc Hàn Chiến dùng sức yêu nàng, nhưng cũng không phải đụng chạm hung mãnh như vậy a! Va chạm mãnh liệt khiến Hàn Tuyết chỉ có thể phát ra một tiếng thét chói tai, nói gì cũng không xong. Hung thịt Hàn Chiến nhiều lần rút ra cực nhanh rồi lại nặng nề cắm vào, mạnh bạo khiến cho thân thể Hàn Tuyết như thuyền nhỏ trong bão táp, điên cuồng làm nàng suýt không giữ nổi khung cửa.
Nam nhân này đang giận thực sự! Hơn nữa, lại còn là đang ghen cùng một con sói nha! Trong lòng Hàn Tuyết vừa ngọt ngào lại vừa tức tối, đây là lần đầu tiên Hàn Chiến dùng toàn lực đối nàng, hung mãnh cường ngạnh như vậy, khổng lồ nóng bỏng như vậy, côn thịt lần nào cũng vào thật sâu, rồi lại cực kì thần tốc thối lui, lại cắm vào mạnh bạo hơn nữa. Lực đạo nặng nề kết hợp cùng ma sát nhanh chóng, chỉ kéo ra đút vào gần mười cái, liền khiến cho đầu óc Hàn Tuyết trống rỗng. Khoái cảm mãnh liệt làm cả người nàng đều run rẩy, nhục huyệt chợt co rút, chặt chẽ kẹp lấy côn thịt đang tiến tới xâm nhập, vặn xoắn đè ép.
"A, đáng chết!" Hoa huyệt Hàn Tuyết tầng tầng gắp cắn cự thịt, đầu đỉnh lại càng bị chỗ sâu trong cái miệng nhỏ hút vào, theo cao triều, huyệt đạo Hàn Tuyết kẹp chặt từng cái, như muốn chèn ép trêu đùa chất lỏng của hắn, càng quá phận chính là, nhiệt dịch từ chỗ sâu kia xông ra, ma sát lỗ nhỏ ở đỉnh, hắn thiếu chút nữa là không nhịn được mà phun ra.
Tận hứng cực hạn hưởng thụ, Hàn Chiến hét lớn một tiếng, eo động mạnh, hai tay cũng phối hợp nhấc Hàn Tuyết lên, mang côn thịt khó khăn rút ra rồi lại mãnh lực chen vào. Mặc dù tốc độ chậm hơn nhiều, huyệt đạo thít chặt khiến tiến vào càng khó khăn, thế nhưng khoái cảm tận cùng đánh thẳng tới làm Hàn Chiến mím môi, cắn chặt răng, khí tụ tại đan điền, vận nội lực ra sức động eo đẩy vào.
"A. . . . . . Đừng. . . . . . Không. . . . . . Muốn. . . . . . A. . . . . . Hừ ân. . . . . . Ngô. . . . . ." Tay Hàn Tuyết cũng không còn nắm nổi cửa xe, nửa người trên vô lực theo va chạm dao động qua lại, mà nhục huyệt phía dưới vẫn tiếp nhận Hàn Chiến một lần lại một lần đâm thật sâu vào.
Hàn Chiến vừa không ngừng ở trong lỗ nhỏ của nàng đút vào, vừa cẩn trọng mà dồn dập thở dốc, đôi mắt nhìn chăm chú từng biến hóa của Hàn Tuyết, thần sắc trong mắt quỷ dị thâm trầm, khóe miệng tà tà nhếch lên.
Nếu như Hàn Tuyết lúc này có thể ngẩng đầu lên nhìn một cái, chỉ e sẽ sợ tới giật mình mà cho rằng Hàn Chiến bị người ta đánh tráo. Bởi vì nàng có nghĩ thế nào cũng không ra, một Hàn Chiến luôn lãnh tình lãnh tính, lại có thể đối với biểu tình của nàng lộ ra dục vọng thâm trầm tà ác đến thế.
Con người đều sẽ thay đổi, để không như vậy thì chỉ cho tới khi nào ta đạt được thứ mình muốn, thỏa mãn chính mình. Nhưng thật là, đã lấy được rồi lại liền hi vọng có được nhiều hơn. Dục vọng một lần nữa bành trướng, khiến cho Hàn Chiến càng ngày càng muốn tùy ý hành động. Hắn buông xuống hết thảy trói buộc, khát vọng yêu thương nàng mạnh mẽ là vậy, nhưng biết rõ kích cỡ của hắn sẽ làm nàng không chịu nổi, hắn liền từ từ làm cho mình dừng lại trong cơ thể mềm mại của nàng, hưởng thụ cảm giác ấm áp thân thể nàng mang lại, cũng đồng thời làm nàng thích ứng với phân thân của mình. Lúc này, mục tiêu đã đạt tới, nhìn hắn dùng sức rút sạch như vậy, nàng sẽ không đau đớn, nàng rất vui vẻ, cũng rất hưởng thụ hắn yêu thương nàng, mà hắn muốn làm cho nàng càng khoái hoạt hơn, càng muốn thêm càn rỡ yêu nàng.
Hàn Chiến híp mắt, thắt chặt cánh tay, thân thể Hàn Tuyết liền bị áp chặt, dựa sát trên người hắn.
- Chương 1 - Xuân dược
- Chương 2 - Ân ái
- Chương 3 - Tỏ tình
- Chương 4 - Trị thương
- Chương 5 - Tự an ủi
- Chương 6 - Khách điếm
- Chương 7 - Tắm rửa
- Chương 8 - Tắm rửa phong ba
- Chương 9 - Đặc phái viên vào kinh
- Chương 10 - An ủi
- Chương 11 - Hạnh phúc
- Chương 12 - Xui xẻo Lương nhị thế tử
- Chương 13 - Trừng phạt
- Chương 14 - Hàn Chiến trừng phạt
- Chương 15
- Chương 16 - Trong xe ngựa ân ái
- Chương 17 - Ân ái trong xe ngựa 2
- Chương 18 - Hồi cung
- Chương 19 - Chống đỡ trong nhà tắm
- Chương 20 - Mỹ nhân kế
- Chương 21 - Rình coi
- Chương 22 - Kết quả rình coi
- Chương 23 - Kết quả rình coi 2
- Chương 24 - Kích tình trong tiến hành
- Chương 25 - Định tình
- Chương 26 - Thương thảo mỹ nhân kế
- Chương 27 - Mỹ nhân kế chi nguy cơ
- Chương 28 - Lâm hạnh cung nữ Tân Nguyệt
- Chương 29 - Tự hành phá thân
- Chương 30 - Dân nữ Tân Nguyệt
- Chương 31 - Ghen
- Chương 32 - Nghe lén
- Chương 33 - Trong núi giả 1
- Chương 34 - Trong núi giả 2
- Chương 35 - Tranh giành hậu cung
- Chương 36 - Ác chỉnh hoàng đế
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39 - Hoàng đế giá lâm
- Chương 40 - Diện mục thực sự của Hàn Chiến
- Chương 41 - Diện Mục thực sự của Hàn Chiến 2
- Chương 42 - Diện Mục thực sự của Hàn Chiến 3
- Chương 43 - Diện Mục thực sự Hàn Chiến 4
- Chương 44 - Nhớ lại
- Chương 45 - Lụa mỏng nhẹ kéo sát
- Chương 46 - Khẩu chiên trong phòng khẩu chiến
- Chương 47
- Chương 48 - Bức cung
- Chương 49 - Đi sứ thương nghị
- Chương 50 - Giận (ngọt ngào)
- Chương 51 - Đưa tiễn trăm dặm
- Chương 52 - Độc dược thêm xuân dược
- Chương 53 - Sói
- Chương 54 - Người hoan thú hợp
- Chương 55 - Hậu quả cào cấu
- Chương 56 - Ngựa chạy như điên
- Chương 57 - Đi sứ Khánh Quốc (1)
- Chương 58 - Đi sứ Khánh quốc (2)
- Chương 59 - Đi sứ Khánh Quốc (3)
- Chương 60 - Đi sứ Khánh quốc (4)
- Chương 61 - Đi sứ Khánh Quốc (5)
- Chương 62 - Đi sứ Khánh Quốc (6)
- Chương 63 - Đi sứ Khánh Quốc (7)
- Chương 64 - Đi sứ Khánh Quốc (8)
- Chương 65 - Đi sứ Khánh Quốc (9)
- Chương 66 - ĐI sứ Khánh Quốc (10)
- Chương 67 - Đi sứ Khánh Quốc (11)
- Chương 68 - Đi sứ Khánh Quốc (12)
- Chương 69 - Đi sứ Khánh Quốc (13)
- Chương 70 - Đi sứ Khánh Quốc (14)
- Chương 71 - Đi sứ Khánh Quốc (15)
- Chương 72 - Đi sứ Khánh Quốc (16)
- Chương 73 - Đi sứ khánh quốc (17)
- Chương 74 - Đi sứ Khánh Quốc (18)
- Chương 75 - Đi sứ Khánh quốc (19)
- Chương 76 - Đi sứ Khánh Quốc (20)
- Chương 77 - Đi sứ Khánh quốc (21)
- Chương 78 - Gió Nổi Mây Dồn Ngũ Quốc Hỗn Chiến
- Chương 79 - Gió Nổi Mây Dồn Ngũ Quốc Hỗn Chiến
- Chương 80 - Gió Nổi Mây Dồn Công Thành Lui Thân
- Chương 81 - Phiên ngoại 1 - Sinh Tiểu Tuyết nhi
- Chương 82 - Phiên Ngoại 2 - Nhật Kí Huyết Lệ Của Hàn Kỳ