Chương 43 - Diện Mục thực sự Hàn Chiến 4
"Cái này không nhọc ngươi phải quan tâm vô ích." Hàn Chiến lạnh lùng trợn mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên một cái, rồi lại quay đầu hướng Hoàng Phủ Phượng Thiên đang nhìn chằm chằm hắn băng lãnh nhíu mày nói: "Với trí tuệ của ngươi, ta khó lòng nào mà giải thích với ngươi về kĩ xảo giấu kiếm, có nói ngươi cũng không hiểu." Nói xong liền hất đầu không thèm để ý đến hắn nữa.
"A?" Hoàng Phủ Phượng Thiên ngây cả người, hoàn toàn không nghĩ tới một người bình thường không phun nổi hai câu như Hàn Chiến lại bỗng dưng có thể một hơi nói ra một câu dài như thế, chờ hắn trở về chỗ, mới hiểu được Hàn Chiến đang chửi mình ngu xuẩn, cơn giận nhất thời bốc lên: "Ngươi. . . . . Ngươi dám thử lặp lại lần nữa xem?"
Hoàng Phủ Hạo Thiên vội vỗ vỗ vai Hoàng Phủ Phượng Thiên, an ủi: "Không cần ngạc nhiên, gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, gần đây hắn ăn được nhiều nước miếng Tuyết Nhi, miệng khó tránh khỏi có chút cay độc."
"Ta không có thời gian cùng ngươi cười đùa, chỉ một câu, ít làm phiền Tuyết Nhi, ngươi có thể sung sướng gối cao đầu mà nằm." Hàn Chiến có chút khó chịu không kiên nhẫn, Tuyết Nhi sợ là sắp tỉnh, trước tiên cứ đuổi hai con ruồi này đi, rẽ qua phòng bếp rồi trở về phòng, mang một ít điểm tâm ngon miệng về cùng.
Đường đường hai đấng nam nhi có địa vị bậc nhất Bích Lạc quốc này, mà nháy mắt ở trong tâm Hàn Chiến đã hóa thân thành hai con rệp, nếu bây giờ bọn họ biết được suy nghĩ của Hàn Chiến, sợ là sẽ lập tức nhảy dựng lên cùng Hàn Chiến liều mạng.
Nghe vậy, trong lòng Hoàng Phủ Phượng Thiên chợt oanh một cái, hai mắt gian xảo quét tới quét lui trên người hai người kia, cười như không cười nói: "Nghe nói mấy ngày này trong cung có thích khách, sẽ không phải là. . . . . ."
"Cái này. . . . ." Hoàng Phủ Hạo Thiên hơi lúng túng lau mặt, nhức đầu nhấn nhấn huyệt thái dương, sức ghen của Hàn Chiến thật khiến người ta đau đầu, giương mắt nhìn Hàn Chiến nói: "Tuyết Nhi là đầu mối cung cấp tin tức trong dân gian của hoàng triều ta, luôn có một số việc không tránh khỏi nàng sẽ biết," thấy biểu tình Hàn Chiến cười như không cười, Hoàng Phủ Hạo Thiên lập tức bổ sung: "Bất quá ta sẽ tận lực không quấy rầy các ngươi, như vậy là được đi."
Lấy được cam kết như mong muốn, Hàn Chiến vỗ vỗ áo bào đứng dậy đi ra ngoài, chỉ đi mà không thèm quay đầu lại nói: "Vậy tùy ngươi thôi." Tiếng nói vừa thốt ra, người đã ra khỏi cửa sảnh.
Hoàng Phủ Phượng Thiên lấy tay áo che miệng, nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên cũng không nói gì, trực tiếp "xích xích" cười.
Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn ý cười trên mặt hắn, có chút nhịn không được, nhíu mày trừng mắt nói: "Ngươi gần đây hình như rất nhàn rỗi?"
"Khụ, sao có thể, khụ, khụ," Hoàng Phủ Phượng Thiên vội hắng hắng cổ họng cười nói: "Thần đệ nhận được tin thám tử hồi báo, Khánh Vương định ba tháng sau sẽ tiến hành thao lược tập trận, đệ muốn tới xem thử chút bên này Tuyết Nhi có được tin tức gì không." Sản nghiệp Hàn Tuyết trải rộng bốn nước, cũng là một trạm thu thập tin tức rất tốt, trong dân chúng bốn nước có chuyện gió thổi cỏ lay gì, chỉ cần hỏi Hàn Tuyết là tuyệt đối chính xác không sai.
Hoàng Phủ Hạo Thiên bất đắc dĩ lắc đầu: "Ngươi cũng thấy đấy, sức ghen của nam nhân này lớn tới mức khiến người ta chịu không nổi."
"Điều đó cũng khó trách, hai người này vui vẻ ở chung một chỗ cũng được mười năm rồi?" Hoàng Phủ Phượng Thiên vung ống tay áo lên mời Hoàng Phủ Hạo Thiên an tọa xong, mình mới đến bên cạnh hắn ngồi xuống, "Hiện tại hắn đã vất vả đem Tuyết Nhi ăn vào bụng, là danh chính ngôn thuận chiếm lấy đoạt được, còn có thể bỏ qua chỗ nào? Lấy cá tính lạnh lùng đơn giản của Hàn Chiến, như vậy cũng là chuyện thường tình thôi."
Hoàng Phủ Hạo Thiên nghiêm mặt, quay đầu nhìn Hoàng Phủ Phượng Thiên nói: "Khánh Vương luyện binh, sao ngươi lại theo dõi?"
"Khánh Quân vẫn lấy hiền đức răn dạy đời sau, tôn chỉ một lòng không tranh đầu truyền bá giữa thế nhân kia, Thần đệ không cho là đúng."
"Sao lại nói vậy?"
"Thay vì nói một lòng không tranh đấu, không bằng nói lúc ấy thực lực còn chưa đủ, qua nhiều năm như thế, Khánh quốc bởi vì có Khánh Vương lão luyện, hiện nay đã binh cường mã tráng, quốc khố đủ đầy, lương thảo kín kho. Thực lực như vậy, cho dù quân chủ không tranh, hạ thần cũng sẽ tranh, nước ta chỉ cách Khánh quốc một vùng đất bằng phẳng, nếu Khánh quốc muốn tranh hùng, thì Bích Lạc quốc chúng ta chính là đứng mũi chịu sào." Nhớ lại thành nhỏ nơi biên cảnh vô dụng kia, Hoàng Phủ Phượng Thiên lại khổ não lắc đầu một cái.
"Không, Bích Lạc quốc chúng ta mặc dù ở vị trí nguy hiểm nhất, nhưng cũng là an toàn nhất, bởi vì có cái gọi là "Môi hở răng lạnh", trừ khi bốn nước liên thủ cùng đánh Bích Lạc ta, nếu không, phe ta chắc chắn có cơ hội phản chiến, cùng lắm cũng chỉ là gặp nhau trên chiến địa mà thôi." Bích Lạc nằm ở nơi trung tâm bốn nước, vị trí địa lí đặc thù có thể trải qua ngàn năm chưa từng thay đổi chính là bởi vì một câu bốn chữ ngắn gọn "Môi hở răng lạnh" này.
"Ý của hoàng thượng là?"
"Gửi truyền thư, phái sứ giả, cũng bốn nước kết thân." Việc kết thân mặc dù không thể tuyệt đối ngăn chặn lòng thâu tóm của bốn nước đối với Bích Lạc, nhưng lại có thể mang đến tác dụng kiềm chế.
- Chương 1 - Xuân dược
- Chương 2 - Ân ái
- Chương 3 - Tỏ tình
- Chương 4 - Trị thương
- Chương 5 - Tự an ủi
- Chương 6 - Khách điếm
- Chương 7 - Tắm rửa
- Chương 8 - Tắm rửa phong ba
- Chương 9 - Đặc phái viên vào kinh
- Chương 10 - An ủi
- Chương 11 - Hạnh phúc
- Chương 12 - Xui xẻo Lương nhị thế tử
- Chương 13 - Trừng phạt
- Chương 14 - Hàn Chiến trừng phạt
- Chương 15
- Chương 16 - Trong xe ngựa ân ái
- Chương 17 - Ân ái trong xe ngựa 2
- Chương 18 - Hồi cung
- Chương 19 - Chống đỡ trong nhà tắm
- Chương 20 - Mỹ nhân kế
- Chương 21 - Rình coi
- Chương 22 - Kết quả rình coi
- Chương 23 - Kết quả rình coi 2
- Chương 24 - Kích tình trong tiến hành
- Chương 25 - Định tình
- Chương 26 - Thương thảo mỹ nhân kế
- Chương 27 - Mỹ nhân kế chi nguy cơ
- Chương 28 - Lâm hạnh cung nữ Tân Nguyệt
- Chương 29 - Tự hành phá thân
- Chương 30 - Dân nữ Tân Nguyệt
- Chương 31 - Ghen
- Chương 32 - Nghe lén
- Chương 33 - Trong núi giả 1
- Chương 34 - Trong núi giả 2
- Chương 35 - Tranh giành hậu cung
- Chương 36 - Ác chỉnh hoàng đế
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39 - Hoàng đế giá lâm
- Chương 40 - Diện mục thực sự của Hàn Chiến
- Chương 41 - Diện Mục thực sự của Hàn Chiến 2
- Chương 42 - Diện Mục thực sự của Hàn Chiến 3
- Chương 43 - Diện Mục thực sự Hàn Chiến 4
- Chương 44 - Nhớ lại
- Chương 45 - Lụa mỏng nhẹ kéo sát
- Chương 46 - Khẩu chiên trong phòng khẩu chiến
- Chương 47
- Chương 48 - Bức cung
- Chương 49 - Đi sứ thương nghị
- Chương 50 - Giận (ngọt ngào)
- Chương 51 - Đưa tiễn trăm dặm
- Chương 52 - Độc dược thêm xuân dược
- Chương 53 - Sói
- Chương 54 - Người hoan thú hợp
- Chương 55 - Hậu quả cào cấu
- Chương 56 - Ngựa chạy như điên
- Chương 57 - Đi sứ Khánh Quốc (1)
- Chương 58 - Đi sứ Khánh quốc (2)
- Chương 59 - Đi sứ Khánh Quốc (3)
- Chương 60 - Đi sứ Khánh quốc (4)
- Chương 61 - Đi sứ Khánh Quốc (5)
- Chương 62 - Đi sứ Khánh Quốc (6)
- Chương 63 - Đi sứ Khánh Quốc (7)
- Chương 64 - Đi sứ Khánh Quốc (8)
- Chương 65 - Đi sứ Khánh Quốc (9)
- Chương 66 - ĐI sứ Khánh Quốc (10)
- Chương 67 - Đi sứ Khánh Quốc (11)
- Chương 68 - Đi sứ Khánh Quốc (12)
- Chương 69 - Đi sứ Khánh Quốc (13)
- Chương 70 - Đi sứ Khánh Quốc (14)
- Chương 71 - Đi sứ Khánh Quốc (15)
- Chương 72 - Đi sứ Khánh Quốc (16)
- Chương 73 - Đi sứ khánh quốc (17)
- Chương 74 - Đi sứ Khánh Quốc (18)
- Chương 75 - Đi sứ Khánh quốc (19)
- Chương 76 - Đi sứ Khánh Quốc (20)
- Chương 77 - Đi sứ Khánh quốc (21)
- Chương 78 - Gió Nổi Mây Dồn Ngũ Quốc Hỗn Chiến
- Chương 79 - Gió Nổi Mây Dồn Ngũ Quốc Hỗn Chiến
- Chương 80 - Gió Nổi Mây Dồn Công Thành Lui Thân
- Chương 81 - Phiên ngoại 1 - Sinh Tiểu Tuyết nhi
- Chương 82 - Phiên Ngoại 2 - Nhật Kí Huyết Lệ Của Hàn Kỳ