Chương 55 - Bọn họ muốn giết người diệt khẩu!
"Nghe nói Thái Hậu nương nương xưa nay chính trực thiện lương, Tĩnh vương từ nhỏ đã lớn lên bên người Thái Hậu, mưa dầm thấm đất, nhân phẩm tất nhiên cũng trội hơn người thường. Đoan Mộc tiểu thư nếu đối với Tĩnh vương có tâm, nên biết đối phương yêu thích cái gì. Này, cũng là tốt cho ngươi –"
Không thể không nói, lời của Bạch Ức Nguyệt đã trực tiếp quyết định hết thảy. Sau một lát, Đoan Mộc Y Y liền hạ quyết định.
Chờ hai người đi ra ngoài, tất cả mọi người đều đợi các nàng công bố kết quả, Đoan Mộc Tình nhìn chằm chằm Đoan Mộc Y Y. Đứa chất nữ này nàng hiểu rất rõ, Đoan Mộc Y Y chán ghét Mộ Dung Thất Thất, điểm ấy nàng cũng biết. Chỉ cần Đoan Mộc Y Y phủ nhận, vậy vẫn có thể tìm được một đường sống.
"Như thế nào?" Long Trạch Vũ lo lắng nhìn hai người, hắn chưa bao giờ cảm thấy thời gian lại trôi chậm như vậy.
"Bẩm bệ hạ, Chiêu Dương công chúa băng thanh ngọc khiết." Vì Long Trạch Cảnh Thiên, vì tương lai của mình, Đoan Mộc Y Y bình tĩnh nói ra chân tướng. Bạch Ức Nguyệt ở bên người Đoan Mộc Y Y gật đầu,"Chiêu Dương công chúa xác thực là một nữ tử biết giữ mình, thỉnh bệ hạ thay Chiêu Dương công chúa mà chủ trì công đạo!"
"Y Y!" âm thanh Đoan Mộc Tình phi thường kinh ngạc, trong kinh ngạc còn để lộ một tia phẫn nộ. Đoan Mộc Y Y không phải chán ghét Mộ Dung Thất Thất sao? Vì sao hiện tại lại giúp nàng? Long Trạch Vũ Nhi làm sao bây giờ? Nếu Mộ Dung Thất Thất thật sự muốn truy cứu, đến lúc đó nàng nên bảo hộ nữ nhi như thế nào?
Đối mặt với ánh mắt chỉ trích của Đoan Mộc Tình, Đoan Mộc Y Y cúi đầu, bên tai vọng lại tiếng Bạch Ức Nguyệt nói hồi nãy. Cô cô, thực xin lỗi! Ta không thể để cho Tĩnh vương chán ghét ta!
Có lời nói của hai người này, Long Trạch Vũ bỗng nhiên cảm giác nhẹ nhỏm thở ra. May mắn Mộ Dung Thất Thất vẫn còn trong sạch, bằng không Phượng Thương nếu truy cứu chuyện bọn họ tùy tiện chọn một nữ nhân cho có lệ mà gả hắn, đến lúc đó sẽ càng thêm phiền toái.
Chỉ là, vừa mới nhẹ nhõm chút, Long Trạch Vũ lại bắt đầu đau đầu. Mộ Dung Thất Thất vẫn còn trong sạch , vậy không phải Long Trạch Vũ Nhi đang nói xấu nàng sao?
Dựa theo ước định vừa rồi, Mộ Dung Thất Thất sẽ lấy đi mạng của Long Trạch Vũ Nhi a! Tuy rằng đứa nhỏ này không bằng ai, nhưng mà vẫn là nữ nhi của hắn, nếu chuyện trơ mắt nhìn nữ nhi của mình bị người khác giết truyền ra dân chúng, vậy chẳng phải hắn sẽ trở thành tầm ngắm cho người người dè bỉu? Người trong thiên hạ sẽ nhạo báng hắn như thế nào a?
Ước chừng đã nhận ra tình cảnh của mình, Long Trạch Vũ Nhi lúc nãy còn cao ngạo kiêu căng, bây giờ lại run run cả người.
"Bình Dương công chúa, ngươi muốn tự tay kết thúc hay là ta tiễn ngươi một đoạn đường?" Làm bộ không thấy Long Trạch Vũ Nhi đang từng bước một lui về phía sau, Mộ Dung Thất Thất rút ra chủy thủ.
"Tuy rằng bản cung chưa từng giết người, cũng không có giết gà giết vịt, nhưng mà thời điểm Vương gia chặt hai tay Hinh công chúa, bản cung nhìn kỹ rồi, học được cũng không ít. Tuy rằng không làm sạch sẽ lưu loát như Vương gia được, nhưng ngươi yên tâm, bản cung nhất định sẽ cố hết sức để ngươi không cảm thấy đau. Thật đấy!"
Mộ Dung Thất Thất tươi cười, thanh âm mang theo chút ôn nhu. Nếu không phải vì những lời nàng nói đều là đe dọa, người ta còn tưởng rằng nàng đang cùng người khác tâm sự nói chuyện phiếm.
"Đừng, đừng mà–"
Mộ Dung Thất Thất càng thuần khiết vô tội như vậy, càng khiến người ta sợ đến nổi da gà. Long Trạch Vũ Nhi lắc đầu, lui ra sau. Nàng không muốn giống như Minh Nguyệt Hinh đâu, không muốn rơi vào kết cục như vậy, nàng là công chúa! Mộ Dung Thất Thất làm sao dám đối với nàng vô lễ như thế?!
Không đợi Long Trạch Vũ Nhi nói xong, Mộ Dung Thất Thất liền thay đổi bộ mặt,"Đừng? Vậy làm sao được! Ngươi cho rằng bổn cung là người dễ khi dễ sao? Ngươi cho rằng người Bắc Chu dễ khi dễ sao?! Đường đường là Nam Lân Vương phi thế nhưng bị buộc phải chứng minh sự trong sạch của mình trong một buổi yến tiệc của Tây Kỳ quốc, việc này nếu truyền ra ngoài, ngươi nói xem bổn cung như thế nào mà sống?!"
Nói xong, trong mắt Mộ Dung Thất Thất hiện lên một mảnh ướt át, không đợi người ta hiều gì, nước mắt lấp lánh trong suốt giống như nước vỡ đê, mãnh liệt trút ra.
"Khanh khanh –" Đối mặt với nước mắt của Mộ Dung Thất Thất, Phượng Thương có chút luống cuống chân tay, cẩn thận vì nàng lau lệ, đồng thời lệ khí cũng tăng vọt,"Khanh khanh, khuất nhục nàng phải chịu, bổn vương nhất định sẽ đòi lại cho nàng trên chiến trường!"
Thấy Phượng Thương muốn đem chuyện này làm lớn, còn nhắc tới chiến trường, Long Trạch Vũ rốt cuộc không ngồi yên được nữa, vọt tới trước mặt Long Trạch Vũ Nhi "Ba ba", hung hăng tát nàng hai cái."Vô liêm sỉ! Trẫm như thế nào lại sinh ra cái thứ như ngươi!"
"Phụ hoàng......" Long Trạch Vũ Nhi bị Long Trạch Vũ tát hai tát, khiến nàng đầu váng mắt hoa, tuy rằng nàng là nữ nhi, nhưng mà nàng đã được Long Trạch Vũ sủng ái từ nhỏ, phụ hoàng cho tới bây giờ đều không dám đụng đến một ngón tay của nàng, hôm nay ở trước mặt nhiều người như vậy lại đánh nàng.
"Ngươi câm miệng cho trẫm!"
Sợ Long Trạch Vũ Nhi sẽ lại nói ra những lời "hỗn trướng" nữa, Long Trạch Vũ tức giận quát lớn, bắt nàng câm miệng. Biết Long Trạch Vũ thực sự nổi giận, Long Trạch Vũ Nhi ôm mặt, kiềm lại nước mắt, hai má sưng đỏ, không dám động.
Dạy nữ nhi xong, Long Trạch Vũ xoay lại, cười với Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất,"Nam Lân vương, đều là hiểu lầm, hiểu lầm –"
"Hiểu lầm?" Mộ Dung Thất Thất vừa nghe, khóc càng lợi hại hơn ,"Nhất định bởi vì ta không phải là công chúa chân chính, không có thân phận cao quý, cho nên mới nhục nhã ta như vậy. Vương gia, đều nói thanh danh là thứ quan trọng nhất đời người a, mọi người trong thiên hạ đều biết ta là Nam Lân Vương phi, bọn họ như vậy, rõ ràng chính là xem thường ngài, xem thường Bắc Chu quốc!"
Bị người khác vu oan, bị kẻ khác chụp mũ, Long Trạch Vũ cãi cũng không dám cãi, tức cũng chẳng dám phát. Trong lòng Long Trạch Vũ hận Mộ Dung Thất Thất thấu xương, sớm biết nàng khó chơi như vậy, tốt hơn vẫn nên tùy tiện tìm một nữ nhân khác mà ban danh công chúa, vậy sẽ không có chuyện phiền toái này.
"Ta bị người vu hãm là chuyện nhỏ, nhưng Vương gia là nam tử đỉnh thiên lập địa, là Nam Lân vương oai phong khắp tứ quốc, ủy khuất như vậy, Vương gia sao có có thể chịu được a! Tục ngữ nói không xem mặt tăng phải xem mặt phật, bọn họ khi dễ ta? Chính là khi dễ Vương gia ngài a!"
Nếu nói tuyệt chiêu của nữ nhân là một khóc hai nháo ba thắt cổ, Mộ Dung Thất Thất chỉ cần biểu diễn chiêu thứ nhất, đã đủ khiến cho Long Trạch Vũ khóc không ra nước mắt. Nàng lại vu oan cho hắn hết tội này đến tội khác, khiến cho hắn ngày càng càng khó xử, trong lòng cũng càng lúc càng không yên.
Thấy Mộ Dung Thất Thất khóc tới nỗi mũi nhỏ hồng hồng, Phượng Thương rốt cuộc nhịn không được, ôm Mộ Dung Thất Thất vào trong lòng, xoay người rời đi,"Khanh khanh, chúng ta đi! Bổn vương lập tức sẽ viết thư cấp cho hoàng đế cữu cữu, con dâu của cháu ngoại bị ủy khuất, hắn sẽ ra tay giải quyết!"
Cái này, Long Trạch Vũ thực có ý nghĩ muốn tự sát .
Ai chẳng biết Bắc Chu hoàng đế Hoàn Nhan Liệt đặc biệt bao che khuyết điểm, bảo bối trong lòng hắn chính là đứa cháu ngoại này, cho nên Phượng Thương mới mười tuổi liền phong hắn làm vương, mười lăm tuổi đã cho hắn nắm giữ quân quyền, hiện tại lại có ý định đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Phượng Thương.
Sự tình hôm nay nếu như bị Phượng Thương thêm mắm thêm muối nói cho Hoàn Nhan Liệt biết, hắn nhất định sẽ cho phép Phượng Thương dụng binh đối với Tây Kì quốc. Lịch sử bởi vì một chuyện nhỏ mà phát động chiến tranh còn thiếu ví dụ sao!
"Vương gia, xin dừng bước!" Long Trạch Vũ vội vàng ngăn Phượng Thương lại.
Thấy Long Trạch Vũ trước mặt, Mộ Dung Thất Thất sợ tới mức "Lạnh run", trốn vào trong lòng Phượng Thương,"Vương gia, bọn họ, không phải là muốn giết người diệt khẩu đấy chứ!" Mộ Dung Thất Thất sợ hãi nói.
"Phốc –" Long Trạch Vũ hoàn toàn phun huyết .
Cái gì giết người diệt khẩu? Có ý tứ gì?! Hắn bất quá không muốn sự tình càng trở nên nghiêm trọng, muốn giải thích mà thôi! Như thế nào mà Mộ Dung Thất Thất liền đổi thành giết người diệt khẩu đây?! Cho hắn mười cái lá gan, hắn cũng không dám động đến một cái ngón út của Phượng Thương trước mặt mọi người a!
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11 - Đoan Mộc tiểu thư gây hấn
- Chương 12 - Từng bước ép sát.
- Chương 13 - Tiếu hồng trần
- Chương 14 - Đá bay ngươi nha.
- Chương 15 - Tương kế tựu kế
- Chương 16 - Kết quả ngoài dự đoán
- Chương 17 - Địch nhân của địch nhân là bằng hữu
- Chương 18 - Tính toán của hoàng hậu
- Chương 19 - "Liên công tử" đối kháng "Liên công tử"
- Chương 20 - Gặp lại Long Trạch Cảnh Thiên
- Chương 21 - Thư từ hôn bằng máu
- Chương 22 - Dục Tử Hoàn
- Chương 23 - Như thế nào mới là vong ân phụ nghĩa ?
- Chương 24 - Phiền toái tìm tới cửa
- Chương 25 - Thiên xà vũ
- Chương 26 - Ném đá giấu tay.
- Chương 27 - Chiêu Dương công chúa.
- Chương 28 - Mộ Dung Tâm Liên "trần như nhộng"
- Chương 29 - Hải Đường Xuân Thủy
- Chương 30 - Trắc Vương phi
- Chương 31 - Lấy lòng công chúng.
- Chương 32 - Tư tâm nho nhỏ của nam nhân
- Chương 33 - Du hồ
- Chương 34 - Cáo mượn oai hùm
- Chương 35 - Thương hải nhất thanh tiếu
- Chương 36 - Thái tử của Nam Phượng quốc.
- Chương 37 - Nếu ta làm hoàng đế.
- Chương 38 - Tuyệt Sắc phường
- Chương 39 - Kim Lũ y
- Chương 40 - Chém hắn cho bổn cung!
- Chương 41 - Bốn mươi thủ cấp.
- Chương 42 - Trùng dương* cung yến.
- Chương 43 - Nam chính nữ chính lên sàn.
- Chương 44 - Công chúa háo sắc hối hận.
- Chương 45 - Công chúa Nam Phượng quốc- Minh Nguyệt Hinh
- Chương 46 - Hắn thích bị ngược?
- Chương 47 - Vị mẫu thân đáng khinh.
- Chương 48 - Vương gia, bọn họ khi dễ ta!
- Chương 49 - Cược mạng sống của các ngươi!
- Chương 50 - Mượn chút máu xài tạm!
- Chương 51 - Cúc màu máu
- Chương 52 - Chặt đi đôi tay của nàng ta.
- Chương 53 - "Con bài chưa lật" của Long Trạch Vũ Nhi.
- Chương 54 - Thủ cung sa.
- Chương 55 - Bọn họ muốn giết người diệt khẩu!
- Chương 56 - Thủ phạm đứng phía sau
- Chương 57 - Trò hay bắt đầu.
- Chương 58 - Tin dữ nối tiếp tin dữ.
- Chương 59 - Ở chung trước hôn nhân
- Chương 60 - Dấm chua của Phượng Thương bay đầy trời.
- Chương 61 - Vương phi theo người bỏ trốn.
- Chương 62 - Ong với bướm.
- Chương 63 - Điều kiện hà khắc của thái hậu.
- Chương 64 - Mỹ nhân có tâm địa rắn rết.
- Chương 65 - Lần Đầu Tiên Hôn Trực Tiếp
- Chương 66 - Cừu Địch
- Chương 67 - Phượng Thương phát bệnh!
- Chương 68 - Phượng Thương độc
- Chương 69 - Bảo châu công chúa tính toán thật là tốt
- Chương 70 - Nam Lân vương mất khống chế
- Chương 71 - Câu dẫn.
- Chương 72 - Sinh tử chiến.
- Chương 73 - Nam Lân vương ngượng ngùng
- Chương 74 - Người Đông Lỗ hèn hạ
- Chương 75 - Kinh tâm động phách.
- Chương 76 - Sắc đẹp tập kích.
- Chương 77 - Khảo nghiệm tầng thứ bảy - khảo nghiệm quan trọng nhất
- Chương 78 - Biểu ca, ngươi thật quá bưu hãn nha!
- Chương 79 - Tứ quốc tranh bá- Chung kết.
- Chương 80 - Nhận thua? Không có cửa đâu!
- Chương 81 - Không trả lời, ta liền hôn nàng
- Chương 82 - Nữ nhân ở dưới đất
- Chương 83 - Phụ tử cực phẩm
- Chương 84 - Cầu hôn
- Chương 85
- Chương 86 - Lựa Chọn Khó Khăn
- Chương 87 - Một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng
- Chương 88 - Sự thật tàn khốc như thế
- Chương 89 - Sự thật tàn khốc như thế (hạ)
- Chương 90 - Bí mật của hắn
- Chương 91 - Dự tiệc
- Chương 92 - Ghen tuông ngập trời
- Chương 93 - Long Phượng đấu
- Chương 94 - Thiêu tuyệt sắc phường, đốt tuyệt bảo trai
- Chương 95 - Hóa ra là nàng
- Chương 96 - Ta yêu nàng
- Chương 97 - Đêm tình nhân
- Chương 98 - Sự thật bại lộ
- Chương 99 - Tranh giành ngôi vị thái tử
- Chương 100 - Lôi đài
- Chương 101 - Ta là cha của con
- Chương 102 - Đoàn viên
- Chương 103 - Hạ Vân Tích cực điểm vô sỉ
- Chương 104 - Chẳng biết xấu hổ
- Chương 105 - Đôi cẩu nam nữ vô sỉ
- Chương 107 - Đã chết, đều đã chết
- Chương 108 - Khảo nghiệm của Di Sa
- Chương 109 - Sự giả tạo của Di Sa
- Chương 110 - Thức tỉnh
- Chương 111 - Rời khỏi kinh thành
- Chương 112 - Đêm tân hôn của Tố Nguyệt
- Chương 113 - Bạch Ức Nguyệt gặp họa
- Chương 114 - Vạch trần mặt nạ của Hoàn Nhan Liệt
- Chương 115 - Cái kết cho Hoàn Nhan Liệt
- Chương 116 - Hoàng thái hậu trẻ tuổi
- Chương 117 - Di Sa bằng Liên sinh ?
- Chương 118 - Âm mưu
- Chương 119 - Chiến tranh bùng nổ
- Chương 120 - Lời hứa của Minh Nguyệt Thịnh
- Chương 121 - Phượng Tà trở về
- Chương 122 - Chặn giết Di Sa
- Chương 123 - Nàng là Y Liên
- Chương 124 - Đại nạn không chết
- Chương 125 - Phượng Thương là kẻ điên
- Chương 126 - Di Sa âm hiểm
- Chương 127 - Khai mở Dân Châu
- Chương 128 - Không thành kế
- Chương 129 - Lần nữa gặp mặt, yêu hận khó phai
- Chương 130 - Di chứng của cổ độc
- Chương 131 - Đến Bồng Lai đảo
- Chương 132 - Về nước
- Chương 133 - Sinh Bảo Bảo
- Chương 134 - Sinh Bảo Bảo (Hạ)
- Chương 135 - Bốn con chuột thối
- Chương 136 - Vị phu nhân kỳ lạ
- Chương 137 - Lần ra tay thứ nhất
- Chương 138 - Chặt tay trái của nàng
- Chương 139 - Hôn lễ của Hoàn Nhan Khang cùng Tô Mi
- Chương 140 - Đêm động phòng của Tô Mi
- Chương 141 - Sóng gió tuyển tú
- Chương 142 - Sóng gió tuyển phi (2)
- Chương 143 - Tuyển phi
- Chương 144 - Khát vọng tình yêu không thể thành
- Chương 145 - Điều kiện giải cổ
- Chương 146 - Thần tiên cao (Thuốc phiện)
- Chương 147 - Tổ khách ba người
- Chương 148 - Lòng lang dạ sói
- Chương 149 - Cho Phượng Kiêu thêm đệ đệ
- Chương 150 - Đoạt lòng dân đúng lúc
- Chương 151 - Thiếu một thứ cũng không được
- Chương 152 - Lên núi đao (Thượng)
- Chương 153 - Lên núi đao (Hạ)
- Chương 154 - Yêu là phải chiếm giữ (Thượng)
- Chương 155 - Yêu là phải chiếm giữ (Hạ) (Hết)
- Phiên ngoại 1 - Phúc Nhĩ
- Phiên ngoại 2 - Công chúa cuối cùng (Thượng)
- Phiên ngoại 3 - Công chúa cuối cùng (Hạ)