Chương 30 - Trắc Vương phi
Long Trạch Vũ Nhi vênh váo hung hăng, khiến cho Bạch Mục Phi cùng Phương Quỳ đồng thời nhíu mày. Bạch Mục Phi không lên tiếng, nhưng Phương Quỳ cũng không cho phép có người nói chủ tử nhà mình như vậy."Cho dù công chúa có chi vạn lượng hoàng kim, cũng phải xem công tử nhà ta có tâm tình hay không. Huống chi –"
Phương Quỳ nhìn đánh giá Long Trạch Vũ Nhi một chút,"Xem giá trị của công chúa, chỉ sợ là mua không nổi."
"Ngươi nói cái gì? Ngươi nói bản cung không có tiền?" Là một công chúa cao cao tại thượng, Long Trạch Vũ Nhi khi nào thì bị người đùa cợt như vậy,"Bản cung có rất nhiều tiền, nói, muốn bao nhiêu?"
"Ha ha......" Thấy Long Trạch Vũ Nhi không biết điều như vậy, Phương Quỳ cười lạnh một tiếng.
"Riêng bộ "Hải Đường Xuân Thủy" trong tay Bạch tiểu thư này, chỉ riêng tiền vật liệu là đã vạn lượng hoàng kim, chưa bao gồm nhân công, giá thành phẩm cùng với tỉ giá tăng trưởng* chưa được đánh giá . Mới nhiêu đây thôi, công chúa đã khó trả nổi. Với lại, cho dù công chúa có đập nồi bán sắt*, có thể đưa tiền ra, công tử nhà ta cũng không chịu làm. Dù sao, người có thể lọt vào mắt công tử nhà ta cực kỳ ít ỏi, chỉ một trong vạn người. Công chúa vẫn là thu hồi ý niệm trong đầu, mắc công lại bị người khác chê cười!" (* ý là bán hết gia sản)
"Ngươi!" Bởi Phương Quỳ không chừa cho mình chút mặt mũi, khiến cho Long Trạch Vũ Nhi bạo phát ngay tại chỗ,"Người đâu, đem tên hỗn đản này giết cho ta! Đóng cửa Thông bảo trai lại! Đất này là đất của vương, dân nơi này cũng là do vương trị*. Bổn cung cũng không tin, một cái Thông bảo trai nho nhỏ dám chống lại mệnh lệnh bổn cung!" (*bà nì lấy vương quyền ra uy hiếp)
"Ha ha ha!" Nghe xong lời Long Trạch Vũ Nhi nói, Phương Quỳ cười ha hả, "Không cần phiền đến công chúa ! Ngay hôm nay, Thông bảo trai sẽ không còn ở Tây Kỳ quốc. Công tử nhà ta đã đem Thông bảo trai chuyển sang quốc gia khác, lễ vật đưa cho Bạch tiểu thư là tác phẩm cuối cùng công tử ta làm ở Tây Kì quốc."
Nói xong lời này, Phương Quỳ hướng Bạch Mục Phi cùng Bạch Ức Nguyệt cung kính hành lễ,"Công tử nhà ta nói, ngày xưa được nhị vị chiếu cố, hôm nay báo đáp Bạch tiểu thư, ngày khác chắc chắn sẽ đưa một phần hậu lễ khác cấp cho Bạch đại công tử. Nhiệm vụ công tử giao cho tiểu nhân, tiểu nhân đã hoàn thành, sẽ không nói nhiều nữa, xin cáo từ!"
Chỉ sau một tiếng "Cáo từ", Phương Quỳ cùng với tùy tùng đi theo liền biến mất ở trước mắt mọi người.
Cao thủ bát đoạn! Trong lòng Bạch Mục Phi kinh ngạc dị thường. Người như vậy thế nhưng lại cam tâm tình nguyện làm thủ hạ cho Quang Hoa công tử, chấp nhận làm một chưởng quầy nho nhỏ, Quang Hoa công tử kia rốt cuộc là bậc tuyệt sắc đến nhường nào!
Tại thời điểm cấm quân kinh thành tới Thông bảo trai, nơi này quả nhiên đã không còn chút bóng người. Bởi vì Bình Dương công chúa muốn đóng cửa Thông bảo trai, khiến cho chuyện của Thông bảo trai cùng với chuyện Bạch đại tiểu thư nhận được bộ "Hải Đường Xuân Thủy", vượt qua chuyện Tĩnh Vương bức Mộ Dung Thất Thất từ hôn đồng thời khiến nàng phải gả sang quốc gia khác, trở thành đề tài nóng nhất kinh thành lúc bấy giờ.
Lúc này, người đang buồn bực nhất hẳn là Tĩnh vương Long Trạch Cảnh Thiên. Khó khăn lắm mới hưu được Mộ Dung Thất Thất, không nghĩ tới lại bị Mộ Dung Tâm Liên quấn lấy.
Mộ Dung Thái nhất quyết muốn xử tử Mộ Dung Tâm Liên, thân thể của một nữ tử đã để cho người ta nhìn hết, có sống cũng không có người muốn lấy, đồi phong bại tục như vậy, thật sự khiến gia môn bất hạnh. Thế là lấy mạng người ra mà bắt Long Trạch Cảnh Thiên phải đáp ứng thú nàng ta làm trắc phi.
Long Trạch Cảnh Thiên vừa gật đầu đồng ý, Mộ Dung Thái liền tiến cung thỉnh chỉ, kiệu nhỏ trực tiếp theo sau hắn đem Mộ Dung Tâm Liên đưa đến Tĩnh vương phủ.
Mộ Dung Tâm Liên đã trở thành Trắc Vương phi của Long Trạch Cảnh Thiên danh phù kỳ thực, trong vương phủ mạc danh kỳ diệu có một nữ nhân, khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên cực kỳ khó chịu.
Vừa vặn lúc sau, Độc Tiên Nhi phái người cầm ngọc bội đến lấy năm mươi vạn lượng bạc trắng kia, đối phương đến lấy tiền luôn mồm nói," Nguyện vọng lớn nhất của tiểu thư nhà ta đời này chính là "Trọn đời yêu một người, đầu bạc không phân ly" Vương gia đã có tân nương tử ôn nhu kiều mỵ, cũng đừng bày ra cái bộ dáng si tình. Lừa gạt người cảm tình khác là không tốt, cứ chậm trễ hôn nhân đại sự của tiểu thư nhà ta như vậy rất phiền lòng.!"
Cũng không biết Độc Tiên Nhi tìm ở đâu một nha đầu nhanh mồm nhanh miệng như vậy, mỗi câu đều khiến người ta tức nghẹn mà chết, Long Trạch Cảnh Thiên lại không biết nên đối xử như thế nào với đối phương, dù sao nàng cũng là tâm phúc bên cạnh Độc Tiên Nhi, hắn còn muốn thú Độc Tiên Nhi làm Vương phi, không thể đắc tội người bên nàng được.
"Vương gia, mất dấu nàng ta rồi."
Lục Nguyên chắp tay, đứng ở trước mặt Long Trạch Cảnh Thiên, cúi đầu xuống, chờ đợi giáo huấn. Hắn vốn đi theo Tô Mi, lại không nghĩ rằng đối phương lại phi thường quen thuộc với kinh thằng, chỉ mới qua hai con phố, liền đem hắn đá lại ở phía sau."Thỉnh Vương gia trách phạt!"
"Người của nàng, tất nhiên –" Hết thảy đều như Long Trạch Cảnh Thiên dự kiến trong lòng, nữ tử băng thanh ngọc khiết như vậy, người bên người tất nhiên sẽ không tầm thường. Nhưng mà, nàng hiểu lầm mình, không chịu gặp mình, cái này nên làm như thế nào cho phải?
Suy nghĩ thật lâu, Long Trạch Cảnh Thiên ra lệnh,"Độc Tiên Nhi khẳng định đang ở kinh thành, Lục Nguyên, ngươi phái người đi thăm dò, cần phải tìm được nơi Độc Tiên Nhi đang ở. Bổn vương không muốn khiến cho nàng hiểu lầm, nhất định phải tự mình hướng nàng giải thích rõ ràng."
"Dạ!" Đối sự "si tình" của Vương gia, Lục Nguyên chỉ có thể thầm cảm khái ở trong lòng; người ta chính là muốn trốn, bọn họ như thế nào có thể tìm được đây!
Ngoài thư phòng, Lục Dã ngăn cản Mộ Dung Tâm Liên mang theo thực hộp tới thăm Long Trạch Cảnh Thiên, "Trắc Vương phi, Vương gia có chuyện, không muốn người quấy rầy."
"Nha –" Mộ Dung Tâm Liên có chút mất mát, nâng lên mắt nhìn vào thư phòng.
Tâm nguyện của nàng rốt cục đạt được , tuy rằng chỉ là trắc phi, nhưng mà Mộ Dung Tâm Liên tin tưởng dựa vào diện mạo xinh đẹp, cùng sự thông minh của mình nhất định có thể nắm chặt tâm của Long Trạch Cảnh Thiên. Nhưng, đêm qua Long Trạch Cảnh Thiên cũng không có đến phòng nàng, nói một cách khác, Long Trạch Cảnh Thiên chính là cấp cho nàng một cái chỗ ở trong vương phủ, tựa hồ đối nàng cũng không có một chút hứng thú, điều này làm cho Mộ Dung Tâm Liên có chút lo lắng.
Bắt lấy tâm nam nhân, hoặc là, sinh hạ con nối dõi. Đây là biện pháp mà mẫu thân Trịnh Mẫn đã từng dạy cho Mộ Dung Tâm Liên! Không chiếm được sủng ái, vậy nhất định phải có con để dựa vào, chỉ như vậy nữ nhân mới có thể có hi vọng.
Không, không được, không thể như vậy được! Không thể được dễ dàng chịu thua như vậy! Mộ Dung Tâm Liên hít một hơi thật sâu.
Nàng vừa mới vào vương phủ, còn nhiều thời gian, không thể nóng vội, nóng vội ngược lại có thể hỏng việc. Dù sao, nàng cũng còn thời gian! Tâm của Long Trạch Cảnh Thiên, nàng muốn! Con, nàng muốn! Vị trí Vương phi, nàng cũng muốn! Hết thảy thứ mà nữ nhân muốn, nàng đều phải giành lấy!
"Đây là canh đậu xanh bách hợp ta tự mình nấu, phiền ngươi đưa vào Vương gia, ta về trước vậy!" Mộ Dung Tâm Liên ra hiệu cho nha hoàn phía sau đem hộp ăn tới, từ đầu đến cuối, trên mặt của nàng đều là nụ cười ôn nhu, không có một tia ảo não.
"Ta xin về trước ! Phiền ngươi !"
Thái độ của Long Trạch Cảnh Thiên đối với vị Trắc phi mới nạp này, Lục Nguyên, Lục Dã đi theo hắn bên người đều rất rõ ràng, Lục Dã nguyên bản nghĩ Mộ Dung Tâm Liên nghe được Vương gia không muốn thấy nàng, sẽ tức giận, tự cao tự đại, không nghĩ tới đối phương còn rất hòa khí , làm cho Lục Dã đối với vị Trắc Vương phi này có chút hảo cảm, nói sẽ cầm hộp đồ ăn đưa đi vào.
"Bổn vương không thích ăn đồ ngọt, các ngươi ăn đi!" Long Trạch Cảnh Thiên nhíu nhíu mày, đem hộp đồ ăn đẩy ra,"Về sau nếu nàng đưa đến nữa, các ngươi đều ăn luôn đi, bổn vương không muốn nhìn đến."
Liên tục mười ngày, Mộ Dung Tâm Liên đều bất chấp mưa gió, vào giờ ngọ mỗi ngày đều tự mình đến chỗ Long Trạch Cảnh Thiên đưa món canh do chính mình làm. Kết quả là, tất cả đều vào bụng của Lục gia hai huynh đệ, nàng thế nhưng không biết.
Mà trong mười ngày này, từ Bắc Chu truyền đến tin tức, Nam Lân vương Phượng Thương sẽ tự thân đến Tây Kì quốc đón Vương phi, hơn nữa lại phái người tới dạy cho Mộ Dung Thất Thất về lễ nghi cung đình của Bắc Chu quốc, lại còn cho phu tử bác học đa tài đến trước, chủ yếu là để dạy Nam Lân Vương phi tương lai ngôn ngữ Bắc Chu cùng một số phong tục địa phương.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11 - Đoan Mộc tiểu thư gây hấn
- Chương 12 - Từng bước ép sát.
- Chương 13 - Tiếu hồng trần
- Chương 14 - Đá bay ngươi nha.
- Chương 15 - Tương kế tựu kế
- Chương 16 - Kết quả ngoài dự đoán
- Chương 17 - Địch nhân của địch nhân là bằng hữu
- Chương 18 - Tính toán của hoàng hậu
- Chương 19 - "Liên công tử" đối kháng "Liên công tử"
- Chương 20 - Gặp lại Long Trạch Cảnh Thiên
- Chương 21 - Thư từ hôn bằng máu
- Chương 22 - Dục Tử Hoàn
- Chương 23 - Như thế nào mới là vong ân phụ nghĩa ?
- Chương 24 - Phiền toái tìm tới cửa
- Chương 25 - Thiên xà vũ
- Chương 26 - Ném đá giấu tay.
- Chương 27 - Chiêu Dương công chúa.
- Chương 28 - Mộ Dung Tâm Liên "trần như nhộng"
- Chương 29 - Hải Đường Xuân Thủy
- Chương 30 - Trắc Vương phi
- Chương 31 - Lấy lòng công chúng.
- Chương 32 - Tư tâm nho nhỏ của nam nhân
- Chương 33 - Du hồ
- Chương 34 - Cáo mượn oai hùm
- Chương 35 - Thương hải nhất thanh tiếu
- Chương 36 - Thái tử của Nam Phượng quốc.
- Chương 37 - Nếu ta làm hoàng đế.
- Chương 38 - Tuyệt Sắc phường
- Chương 39 - Kim Lũ y
- Chương 40 - Chém hắn cho bổn cung!
- Chương 41 - Bốn mươi thủ cấp.
- Chương 42 - Trùng dương* cung yến.
- Chương 43 - Nam chính nữ chính lên sàn.
- Chương 44 - Công chúa háo sắc hối hận.
- Chương 45 - Công chúa Nam Phượng quốc- Minh Nguyệt Hinh
- Chương 46 - Hắn thích bị ngược?
- Chương 47 - Vị mẫu thân đáng khinh.
- Chương 48 - Vương gia, bọn họ khi dễ ta!
- Chương 49 - Cược mạng sống của các ngươi!
- Chương 50 - Mượn chút máu xài tạm!
- Chương 51 - Cúc màu máu
- Chương 52 - Chặt đi đôi tay của nàng ta.
- Chương 53 - "Con bài chưa lật" của Long Trạch Vũ Nhi.
- Chương 54 - Thủ cung sa.
- Chương 55 - Bọn họ muốn giết người diệt khẩu!
- Chương 56 - Thủ phạm đứng phía sau
- Chương 57 - Trò hay bắt đầu.
- Chương 58 - Tin dữ nối tiếp tin dữ.
- Chương 59 - Ở chung trước hôn nhân
- Chương 60 - Dấm chua của Phượng Thương bay đầy trời.
- Chương 61 - Vương phi theo người bỏ trốn.
- Chương 62 - Ong với bướm.
- Chương 63 - Điều kiện hà khắc của thái hậu.
- Chương 64 - Mỹ nhân có tâm địa rắn rết.
- Chương 65 - Lần Đầu Tiên Hôn Trực Tiếp
- Chương 66 - Cừu Địch
- Chương 67 - Phượng Thương phát bệnh!
- Chương 68 - Phượng Thương độc
- Chương 69 - Bảo châu công chúa tính toán thật là tốt
- Chương 70 - Nam Lân vương mất khống chế
- Chương 71 - Câu dẫn.
- Chương 72 - Sinh tử chiến.
- Chương 73 - Nam Lân vương ngượng ngùng
- Chương 74 - Người Đông Lỗ hèn hạ
- Chương 75 - Kinh tâm động phách.
- Chương 76 - Sắc đẹp tập kích.
- Chương 77 - Khảo nghiệm tầng thứ bảy - khảo nghiệm quan trọng nhất
- Chương 78 - Biểu ca, ngươi thật quá bưu hãn nha!
- Chương 79 - Tứ quốc tranh bá- Chung kết.
- Chương 80 - Nhận thua? Không có cửa đâu!
- Chương 81 - Không trả lời, ta liền hôn nàng
- Chương 82 - Nữ nhân ở dưới đất
- Chương 83 - Phụ tử cực phẩm
- Chương 84 - Cầu hôn
- Chương 85
- Chương 86 - Lựa Chọn Khó Khăn
- Chương 87 - Một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng
- Chương 88 - Sự thật tàn khốc như thế
- Chương 89 - Sự thật tàn khốc như thế (hạ)
- Chương 90 - Bí mật của hắn
- Chương 91 - Dự tiệc
- Chương 92 - Ghen tuông ngập trời
- Chương 93 - Long Phượng đấu
- Chương 94 - Thiêu tuyệt sắc phường, đốt tuyệt bảo trai
- Chương 95 - Hóa ra là nàng
- Chương 96 - Ta yêu nàng
- Chương 97 - Đêm tình nhân
- Chương 98 - Sự thật bại lộ
- Chương 99 - Tranh giành ngôi vị thái tử
- Chương 100 - Lôi đài
- Chương 101 - Ta là cha của con
- Chương 102 - Đoàn viên
- Chương 103 - Hạ Vân Tích cực điểm vô sỉ
- Chương 104 - Chẳng biết xấu hổ
- Chương 105 - Đôi cẩu nam nữ vô sỉ
- Chương 107 - Đã chết, đều đã chết
- Chương 108 - Khảo nghiệm của Di Sa
- Chương 109 - Sự giả tạo của Di Sa
- Chương 110 - Thức tỉnh
- Chương 111 - Rời khỏi kinh thành
- Chương 112 - Đêm tân hôn của Tố Nguyệt
- Chương 113 - Bạch Ức Nguyệt gặp họa
- Chương 114 - Vạch trần mặt nạ của Hoàn Nhan Liệt
- Chương 115 - Cái kết cho Hoàn Nhan Liệt
- Chương 116 - Hoàng thái hậu trẻ tuổi
- Chương 117 - Di Sa bằng Liên sinh ?
- Chương 118 - Âm mưu
- Chương 119 - Chiến tranh bùng nổ
- Chương 120 - Lời hứa của Minh Nguyệt Thịnh
- Chương 121 - Phượng Tà trở về
- Chương 122 - Chặn giết Di Sa
- Chương 123 - Nàng là Y Liên
- Chương 124 - Đại nạn không chết
- Chương 125 - Phượng Thương là kẻ điên
- Chương 126 - Di Sa âm hiểm
- Chương 127 - Khai mở Dân Châu
- Chương 128 - Không thành kế
- Chương 129 - Lần nữa gặp mặt, yêu hận khó phai
- Chương 130 - Di chứng của cổ độc
- Chương 131 - Đến Bồng Lai đảo
- Chương 132 - Về nước
- Chương 133 - Sinh Bảo Bảo
- Chương 134 - Sinh Bảo Bảo (Hạ)
- Chương 135 - Bốn con chuột thối
- Chương 136 - Vị phu nhân kỳ lạ
- Chương 137 - Lần ra tay thứ nhất
- Chương 138 - Chặt tay trái của nàng
- Chương 139 - Hôn lễ của Hoàn Nhan Khang cùng Tô Mi
- Chương 140 - Đêm động phòng của Tô Mi
- Chương 141 - Sóng gió tuyển tú
- Chương 142 - Sóng gió tuyển phi (2)
- Chương 143 - Tuyển phi
- Chương 144 - Khát vọng tình yêu không thể thành
- Chương 145 - Điều kiện giải cổ
- Chương 146 - Thần tiên cao (Thuốc phiện)
- Chương 147 - Tổ khách ba người
- Chương 148 - Lòng lang dạ sói
- Chương 149 - Cho Phượng Kiêu thêm đệ đệ
- Chương 150 - Đoạt lòng dân đúng lúc
- Chương 151 - Thiếu một thứ cũng không được
- Chương 152 - Lên núi đao (Thượng)
- Chương 153 - Lên núi đao (Hạ)
- Chương 154 - Yêu là phải chiếm giữ (Thượng)
- Chương 155 - Yêu là phải chiếm giữ (Hạ) (Hết)
- Phiên ngoại 1 - Phúc Nhĩ
- Phiên ngoại 2 - Công chúa cuối cùng (Thượng)
- Phiên ngoại 3 - Công chúa cuối cùng (Hạ)