Mẹ xin lỗi con nhiều lắm con yêu ạ!
Mẹ không biết là do con xuất hiện chưa đúng lúc. Hay do mẹ là một kẻ tham lam, hèn nhát, ích kỷ. Chỉ lo cho bản thân mình, chỉ muốn lo cho sự nghiệp của bản thân, không dám đứng trên dư luận xã hội, không dám thú nhận với ông bà ngoại. Mẹ thật sự không biết. Giờ đây, mẹ mệt lắm con à! Trái tim mẹ đã không thể nào đau hơn được nữa rồi, mẹ chỉ còn biết xin lỗi con.
***
Gửi con - đứa bé mẹ chưa một lần gặp mặt...
Con yêu! Mẹ biết con đang ở đó, ngay trong bụng mẹ, dù mẹ đã thử que thử với kết quả âm tính nhưng với những thay đổi nơi cơ thể mình, mẹ biết mẹ đang mang trong mình một sinh linh bé nhỏ. Mẹ yêu con, như tình yêu mẹ giành cho ba con vậy con à, nhưng mẹ phải làm gì đây hả con?
Mẹ phải làm gì khi mà cả ba và mẹ đều chưa sẵn sàng để đón sự ra đời của con, con à. Ba con là một người đàn ông rất tốt, chăm sóc mẹ rất tốt, rất chiều chuộng mẹ, nhưng con biết không ba cần giành nhiều thời gian cho sự nghiệp hơn là cho một đứa trẻ. À không, chính xác là cả mẹ và ba đều cần có nhiều thời gian lo cho sự nghiệp của bản thân. Mẹ xin lỗi con...
Hôm nay mẹ đã khóc, mẹ đã khóc rất nhiều con biết không? Ba rất bối rối khi nhìn thấy những giọt nước mắt của mẹ, ba không biết vì sao mẹ khóc, ba cũng không biết rằng mẹ đang mang một sinh linh bé nhỏ trong người mẹ, ba con không biết gì cả. Vậy nên sau này nếu có gì đi chăng nữa con hãy chỉ trách mẹ thôi con nhé! À, chắc con cũng thắc mắc vì sao mẹ khóc phải không, mẹ nhớ lại hình ảnh đáng yêu của những đứa trẻ mà mẹ nhìn thấy ngoài phố. Rồi mẹ nhớ đến con của mẹ, con của mẹ chắc hẳn cũng là một đứa trẻ đáng yêu và xinh xắn cho mà xem. Và, mẹ nhận ra một điều. Mẹ yêu con nhiều hơn mẹ nghĩ, mẹ sợ mất con nhiều hơn mẹ nghĩ.
Nhưng thật đáng sợ bé yêu của mẹ ơi. Khi mà chính con sẽ hủy hoại đi thứ mà con trân quý nhất, yêu thương nhất. Điều đó tàn nhẫn hơn bất kỳ hình phạt nào trên thế giới này. Và chỉ nay mai thôi con ạ, chính mẹ sẽ phải chấm dứt sự sống mới chớm nở trong mẹ đây. Mẹ thật sự rất đau, mọi nỗi đau sau cứ dồn dập vồ lấy mẹ thế nhỉ? Khi mà mẹ yêu ba con cũng chính là lúc mẹ biết được một sự thật rằng đối với mẹ ba chỉ dừng ở thích, ở thương, ở sự chở che. Chứ chẳng hề có chút tình yêu nào. Và rồi, cũng lúc này đây mẹ lại biết rằng mẹ đã mang trong mình một thai nhi đã tượng hình, mẹ đón nhận con với tất cả sự ngỡ ngàng, lo lắng, vui sướng, hạnh phúc, đau khổ. Để rồi sau đó mẹ nhận ra mẹ không thể giữ con cho riêng mẹ.
Mẹ không biết là do con xuất hiện chưa đúng lúc. Hay do mẹ là một kẻ tham lam, hèn nhát, ích kỷ. Chỉ lo cho bản thân mình, chỉ muốn lo cho sự nghiệp của bản thân, không dám đứng trên dư luận xã hội, không dám thú nhận với ông bà ngoại. Mẹ thật sự không biết. Giờ đây, mẹ mệt lắm con à! Trái tim mẹ đã không thể nào đau hơn được nữa rồi, mẹ chỉ còn biết xin lỗi con. Mong con tha thứ cho sự tham lam, ích kỷ và yếu hèn của mẹ. Dù thế nào thì mọi chuyện đều là lỗi của mẹ, mọi tội lỗi đều từ mẹ mà ra. Vậy nên, mẹ xin con nếu con có trừng phạt hãy chỉ trừng phạt mình mẹ thôi con nhé! Và một điều cuối cùng. Mẹ yêu con rất nhiều...