Gửi bài:

5 bước tìm lại ý nghĩa cuộc sống

Hãy nhớ rằng :"Chúng ta sinh ra là để sống, để học tập và làm việc, để cảm nhận những gì đẹp nhất của cuộc đời và con người, dẫu đôi lúc bạn sẽ cảm thấy buồn, cảm thấy chán nản nhưng khi ấy bạn hãy nhìn lại xung quanh bạn, vẫn còn rất nhiều điều và nhiều người đáng để bạn tiếp tục sống và tiếp tục đi trên con đường dài  phía trước."

***

Trong những ngày còn nằm ở bệnh viện, tôi đã phải chứng kiến rất nhiều bệnh nhân với đủ loại chứng bệnh khác nhau, có người thì phải nằm liệt giường không cử động gì được, có người thì suốt ngày phải vật lộn với cơn đau của bệnh tật, có người thì luôn mang vẻ mặt rầu rĩ, đau khổ vì biết mình chẳng còn sống được bao lâu nữa...

Bầu không khí ở đấy thật nặng nề và u ám biết bao, trên gương mặt của những người đi thăm bệnh, người thân, họ hàng, đặc biệt là những người cha, người mẹ luôn hằn sâu sự đau khổ và mệt mỏi sau những đêm dài thức trắng. Đôi khi tôi lại thấy những giọt lệ lăn dài gương mặt của họ, ai nấy cũng hốc hác và có vẻ như đang già đi, đúng như người xưa đã nói "hoạn nạn mới thấy được chân tình", chính trong những lúc như thế này đây mới biết được rằng ai là người tốt với mình nhất.

Không chỉ có như thế, điều mà khiến cho bất cứ ai cũng không thể cầm lòng được là những tiếng rên rỉ của những bệnh nhân trước phút lìa đời, có những người tuổi đời còn rất trẻ, có những người chỉ mới bước qua cái tuổi 40, họ đã thốt lên rằng họ mong muốn được sống, được ở bên người thân, bạn bè và cha mẹ, họ vẫn còn rất nhiều điều chưa thực hiện được, họ vẫn rất yêu quý cuộc sống này... Trong giây phút ấy tôi thoáng nghĩ, thật đáng buồn biết bao khi có người luôn tự hỏi lòng mình rằng :

" Tại sao mình phải sống và tại sao cuộc sống có mình để làm gì? Khi mà mình cứ sống một cách chán nản và thất vọng như thế này", họ đã dễ dàng từ bỏ cuộc sống của mình, chỉ vì không tìm được mục tiêu hay phải trải qua những nỗi đau về mặt tinh thần...

Hãy nhìn lại cuộc sống, tại sao những người có hoàn cảnh khó khăn hay bị khuyết tật, họ vẫn luôn nở nụ cười, vẫn học tập và làm việc? Tại sao những người mắc chứng bệnh nan y lại thiết tha sống đến thế ? Tất cả chỉ vì họ đã nhận ra rằng cuộc đời này thật tươi đẹp biết bao. Những người có hoàn cảnh khó khăn, tuy họ nghèo thật nhưng họ không bao giờ thiếu thốn tình cảm và nghị lực, đối với họ, làm việc, học tập và được ăn những bữa cơm gia đình ấm cúng đã là hạnh phúc lắm rồi. Còn về những người mắc bệnh nan y, khi mà họ phải đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết, họ nhận ra rằng hạnh phúc luôn ở quanh họ, chỉ có điều thường ngày họ đã vô tâm không để ý đến mà thôi...

Thật vậy các bạn ạ,niềm vui hoàn toàn có thể bắt nguồn từ những điều mà thường ngày ta cho là nhỏ nhoi nhất, có thể đó là khi  ta được hòa mình với thiên nhiên, được ngắm nhìn những bãi cỏ, những cánh đồng hoa bất tận hay những đàn chim, con bướm, con ong đang bay lượn, có thể đó là khi ta được làm việc, nấu ăn và học tập... Nói đến nấu ăn, chắc sẽ có nhiều người không thích nhưng hãy cứ thử đi, bạn sẽ thấy được ăn những món do chính tay mình nấu thật vui và thú vị làm sao.

***

Hãy nghe tôi, những lúc cảm thấy chán nản như thế, bạn hãy tuần tự làm theo những bước sau:

- Đầu tiên bạn cần tìm về những kỉ niệm đẹp trong quá khứ, nó sẽ là chỗ dựa tinh thần rất tốt cho bạn.

- Thứ hai bạn hãy đến một nơi thật yên tĩnh nhưng tốt nhất là một không gian có cây xanh, một con sông hay bãi biển nào đó, hãy nhìn, cảm nhận và lắng nghe nhịp đập của cuộc sống, hãy để tâm hồn bạn cảm thấy thoải mái nhất.

- Sau đó xác định lại xem bạn đã có mục tiêu sống hay chưa và mục tiêu ấy có trong sáng, lành mạnh và bạn có thật sự thích nó hay không ?

- Bạn hãy viết tất cả ưu phiền lên vật gì dễ phai nhòa theo thời gian ấy, có thể là viết trên cát, trên mặt đất ẩm để sóng cuốn đi hay viết trên giấy rồi xé nó ra từng mảnh nhỏ

- Sau khi đã hoàn thành tất cả những điều ấy, bạn hãy thử sức mình trong tất cả các lĩnh vực mà bạn chưa hề để ý đến, có thể là chăm sóc gia đình, thử tài nấu ăn hay giúp đỡ một người nào đó...  rồi bạn cũng sẽ tìm thấy được niềm vui và mục tiêu sống của đời mình.

Hãy nhớ rằng :"Chúng ta sinh ra là để sống, để học tập và làm việc, để cảm nhận những gì đẹp nhất của cuộc đời và con người, dẫu đôi lúc bạn sẽ cảm thấy buồn, cảm thấy chán nản nhưng khi ấy bạn hãy nhìn lại xung quanh bạn, vẫn còn rất nhiều điều và nhiều người đáng để bạn tiếp tục sống và tiếp tục đi trên con đường dài  phía trước."

Ngày đăng: 06/09/2012
Người đăng: Quản Phương Thanh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín
không nản lòng chen lấn
 

Luôn luôn còn chỗ cho một người không nản lòng chen lấn

Đêm LOBO - Đoàn Thạch Biền

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage