Đừng chờ đợi thời gian
Chắc chắn có nhiều người muốn quay ngược lại thời gian để làm một việc nhỏ nhoi nhất, đó là mua món ăn ngon mà ngày xưa cha mẹ luôn dành cho ta, thế nhưng cha mẹ đâu còn sức để ăn, đâu còn răng để nhai được.
***
Mỗi người sinh ra trong hoàn cảnh không ai giống ai, có người chưa lọt lòng đã sống trong nhung lụa, lớn lên trở thành cậu ấm, cô chiêu; có người khi mang thai mẹ không có cái để ăn; có người sinh ra đã không thấy cha, thấy mẹ; âu đó cũng là số phận của mỗi người.
Công sức mà cha mẹ dành cho ta được như hôm nay thì ai cũng biết hết, thậm chí là hiểu sâu. Cho dù biết thì vẫn biết, hiểu thì đã hiểu, thế nhưng ở đâu đó vẫn có người lãng quên bổn phận và trách nhiệm của mình đối với cha mẹ. Do hoàn cảnh ư? Chẳng phải. Có khi cũng chẳng do gì cả mà chỉ vì ta cứ mải miết với con cái, với người vợ, người chồng hay với những mối quan hệ xã hội xung quanh.
Không có cha mẹ nào nuôi con để mong sau này con cái báo đáp. Nói hơi quá chút rằng: Nếu cha mẹ đẻ con trai mà đứa con trai vô tâm lấy phải người vợ vô tâm nữa thì đừng bao giờ ngóng trông con thực hiện bổn phận và trách nhiệm. Nếu cha mẹ đẻ con gái mà con gái lấy phải người chồng ích kỷ hẹp hòi thì cũng xem như "dấu chấm hết".
Chắc chắn có nhiều người muốn quay ngược lại thời gian để làm một việc nhỏ nhoi nhất, đó là mua món ăn ngon mà ngày xưa cha mẹ luôn dành cho ta, thế nhưng cha mẹ đâu còn sức để ăn, đâu còn răng để nhai được. Thế rồi ta lại khóc thầm và tự trách mình sao ta sống thờ ơ quá? Cứ ngỡ cha mẹ ta còn trẻ và ta vẫn còn đủ thời gian để thực hiện bổn phận và trách nhiệm của đạo làm con.
Bởi vậy, đừng chờ đợi thời gian, đừng thờ ơ và lạc quan quá mức, đừng để sau này phải hối tiếc và trách thời gian trôi qua quá nhanh - hãy đem đến yêu thương cho cha mẹ những gì ta có thể.
Lê Quý Hoàng