Gửi bài:

Hãy cứ đi con đường em đã lựa chọn

Cứ đi đi, sẽ có người đợi em ở đó! Cô gái nhỏ à, cứ tiến về phía trước đi em…

***

Chia tay nhau rồi, anh không còn là người cuối cùng mà em nhớ đến hằng đêm trước khi đi ngủ… Chia tay nhau rồi, anh không còn là người gửi những tin nhắn yêu thương đến cho em như một thói quen… Chia tay nhau rồi, anh cũng như em học cách xếp lại quá khứ và gói ghém kỉ niệm trong trái tim nhiều vết xước… Nhưng hơn ai hết, anh mong em bình yên, trong an nhiên bình yên!

hay-cu-di-con-duong-em-lua-chon

Cô gái nhỏ à, đừng vì tình đầu vấp ngã mà sợ sẩy chân những lần sau nữa. Tình đầu cho em khờ dại, nhưng tình đầu cũng cho em cách để em biết đứng lên. Em rồi sẽ lớn, rồi sẽ trải qua những thăng trầm mà không có anh ở đó, đừng mãi sụt sùi khóc lóc bởi nước mắt chỉ làm đôi chân em yếu mềm và bờ vai nhỏ mãi run.

Em hãy nhớ, cuộc tình này kết thúc không phải vì anh sai hay em sai, mà chỉ vì cả hai ta không thể tiếp tục đi cùng nhau thêm nữa. Vì vậy, đừng mãi buồn mà nhìn đời với ánh mắt không còn một chút ánh sáng hy vọng nào như thế. Thấy em buồn, đời lại được dịp hả hê đấy em. Vậy nên, cô gái nhỏ à, gắng lên em!

Cuộc sống này vốn dĩ rất công bằng, chỉ cần em cố gắng em sẽ nhận lại một khối chân tình như em hằng mong mỏi. Em sẽ học cách quên đi nỗi đau và tiến về phía trước, bởi cuộc sống này vẫn vồn vã đấy thôi. Em sẽ học cách đi qua nắng mưa để được nhìn thấy cầu vồng ngay sau đó. Em sẽ học cách lau đi nước mắt và biết mỉm cười kể cả khi tim rất đau, em nhé!

Anh biết, chuyện chia ly chưa bao giờ là chuyện nhẹ nhàng và có thể quên dễ dàng như người ta vẫn khuyên nhau. Nhưng thật sự thì đó là lựa chọn tốt nhất cho em rồi. Em không nên dành nhiều tâm trí cho người tình đã cũ, hãy dành trọn vẹn tin yêu cho người đến sau. Em không nên trốn tránh cũng đừng nên quá vội vã để trao yêu thương cho một người. Vì yêu thương cũng là một điều tất yếu trong cuộc sống nên đến một lúc nào đó, khi đủ đầy và trọn vẹn, em sẽ cảm nhận được thôi.

Cô gái nhỏ à, một lần cuối anh gọi em là cô gái nhỏ của anh. Bởi anh biết, dù anh cố gắng thì vẫn rất khó để quên em, vậy nên anh sẽ không học cách để quên em như anh dặn em làm điều tương tự với anh. Anh sẽ dõi theo em hằng ngày cho đến khi nào em ổn, thực sự ổn. Anh sẽ vẫn đến bên cạnh khi em cần, khi mà em yếu đuối, khi mà em cần sự giúp đỡ từ ai đó mà mọi người đều quá vô tâm để nhận ra. Nhưng tất nhiên, chỉ với vai trò là người bạn mà thôi. Dù tình yêu trong anh dành cho em đủ nhiều, song anh vẫn tin rằng có một người nào đó, vào một ngày nào đó, sẽ đến bên em và yêu em nhiều hơn thế!

Chuyện tình yêu muôn đời là được mất, là hợp tan không biết trước được. Con người chúng ta xét cho cùng cũng chỉ là những con người nhỏ bé, ngày ngày lặn ngụp giữa biển đời mênh mông, chỉ mong sao tìm được một người phù hợp. Em cũng không phải là một ngoại lệ, anh tin điều đó, bởi em là chiến binh dũng cảm nhất mà anh từng biết.

Thế nên, cứ tiến về phía trước đi em, sẽ có người yêu em hơn anh…

Ngày đăng: 11/07/2014
Người đăng: xu lu pu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên
Người trộm bóng
 

Bố mẹ chúng ta luôn già đi đến một độ tuổi nhất định, lúc đó hình ảnh của họ đã khắc sâu trong tâm trí chúng ta. Chỉ cần nhắm mắt lại và nghĩ về họ, ta lại nhìn thấy họ như mãi mãi họ vẫn thế, như thể tình yêu của ta dành cho bố mẹ có quyền năng làm cho thời gian ngưng lại

Người trộm bóng - Marc Levy

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage