Em hãy tin đi
Vậy việc gì làm em cảm thấy vui hơn thì em cứ nên tin như thế.
***
Một cô gái hai mươi tuổi yêu một người đàn ông hơn mình mười tám tuổi, đã ly hôn và có hai con. Anh ta từng nói rất yêu cô và yêu cầu cô dọn về sống cùng với anh. Thế nhưng chỉ bốn tháng sau cũng chính anh ta đề nghị chia tay. Anh nói cô còn quá trẻ, không hợp với mình. Bây giờ thì anh ta lại trở về bên người bạn gái cũ.
Khi chia tay, anh ta nói mình sẽ không tránh mặt cô, khi cô gặp khó khăn anh nhất định sẽ ở bên cô. Vậy mà hôm qua cô nhận được email của anh ta, anh ta nói tốt nhất cả hai đừng nên liên lạc với nhau nữa.
Cô bé rất buồn, tất cả bạn bè cô đều nói với cô rằng người đàn ông này chỉ muốn đùa giỡn với cô thôi chứ thật lòng anh ta nào có yêu thương gì cô. Nhưng cô nói cô biết chắc chắn anh đã từng yêu cô. Cô cảm nhận được tình yêu của anh qua ánh mắt anh nhìn cô. Chẳng lẽ cô không nên tin cả cảm giác của bản thân?
Đã như thế thì em cứ tin đi em gái ạ.
Anh ta có từng yêu em không điều đó quan trọng với em chứ không phải với bạn bè của em. Nên cớ gì mà em không tin vào bản thân mình? Dù sao tin rằng người ta từng yêu thương mình cũng tốt hơn việc tin rằng mình đã bị người ta đùa giỡn đấy chứ.
Vậy việc gì làm em cảm thấy vui hơn thì em cứ nên tin như thế.
Mối tình này là của em, và chỉ có em mới có quyền nói đấy là tình thật hay tình giả. Em có quyền giữ những kỷ niệm đẹp đẽ, ngọt ngào để vững tin rằng anh ta từng yêu em, chỉ có điều rằng tình yêu của anh ta quá ngắn ngủi.
Hôm nay thì em cứ tin đi em. Khi em lớn hơn một chút, cũng có thể em sẽ bắt đầu nghi ngờ không biết anh ta có phải đã từng yêu mình không. Nhưng điều đó thì có nghĩa lý gì chứ? Vì lúc đó em cũng đã chẳng còn yêu anh ta nữa.
(Trích "Tuyển tập tản văn hay" - Trương Tiểu Nhàn)