Em yêu anh ấy
Người em yêu là anh của quá khứ...
Hãy cứ buông tay đi anh, nếu hình bóng của em trong trái tim anh từ một khắc lỡ nhịp nào kia đã dần trở nên mờ nhạt.
Hãy cứ quay bước đi anh, nếu tình cảm anh dành cho em chỉ còn là niềm thương hại hay chút lo sợ em sẽ đau khổ hoặc sẽ bị tổn thương.
Sẽ không đâu, anh ạ, vì anh không phải là người đáng để em dành trọn một tình yêu sâu đậm đến thế.
Vì người em yêu là anh ấy, không phải anh.
Người duy nhất khiến trái tim em rung động là anh ấy, không phải anh.
Người em muốn níu giữ và chờ đợi cũng lại là anh ấy, không phải anh.
...
***
Anh ấy sẽ luôn có mặt thật nhanh mỗi khi em cần nhất, không giống như anh thường để em cứ mãi đứng đợi giữa cái trống vánh và đơn độc.
Anh ấy sẽ luôn hỏi em muốn ăn gì, không giống như anh thường tự ý quyết địn rồi nói em nên ăn cái này hay cái kia sẽ tốt hơn.
Anh ấy sẽ mỉm cười tinh nghịch mà nói: anh quá nhớ em nên trốn học một ngày cũng chẳng sao. Không giống như anh thường chỉ nhíu mày: Công việc của anh rất bận, không thể sắp xếp đi cùng em được.
Anh ấy sẽ lẽo đẽo bám theo em cả một ngày chỉ để chọc cho tới khi em bật cười nguôi giận, không giống như anh thường chẳng quan tâm em đang giận dỗi hay uất ức vì lí do gì.
Anh ấy đã nói sẽ chỉ yêu duy nhất một mình em, không giống như anh thẳng thừng nhìn em mà nói anh đã có một người yêu khác...
...
Như thế đấy, anh ấy là người ân cần và ấm áp mà em đã gặp được ở ngày hôm qua, người mà có lẽ em hiểu mình sẽ chỉ còn gặp được khi tìm ngược về quá khứ. Không giống như anh, anh đã thay đổi quá nhiều rồi, anh ở ngay trước mặt em nhưng sao xa lạ và mơ hồ đến thế?
Người em yêu là anh ấy, không phải anh.
Vì vậy, thay vì níu kéo anh - một con người đã trở thành xa lạ, em sẽ giữ cho mình những hồi ức thật đẹp về anh ấy - người em thực sự muốn yêu.
Vì vậy, chẳng cần phải chần chờ gì thêm nữa mà hãy cứ quay bước đi anh. Còn tiếc nuối gì đâu khi mà ở bên nhau giờ đây ta chỉ thấy ngột ngạt và nhàm chán. Còn có thể níu giữ gì đâu khi cảm giác yên bình về nhau từ khi nào đó đã cứ thế phai dần.
Vì vậy, hãy cứ đi đi, anh à. Theo con đường hướng về một nơi mà anh vẫn luôn trông theo ấy. Anh đừng ngoảnh đầu lại vì em cũng sẽ chẳng còn ở phía sau.
Nếu có tiếc nuối, có chăng là một chút quá khứ. Nếu có níu giữ, có chăng là một chút kỉ niệm đẹp. Em sẽ không buồn hay đau khổ, vì người em yêu là anh ấy, không phải anh...