Tháng cuối cùng trước khi ra trường
Dù sau này có ra sao, dù thế giới này có bắt ta phải lùi bước thì hãy nhớ Trái Đất hình cầu, bạn bè hãy cứ dựa vào nhau mà đối chọi lại với thế giới này và viết tiếp nhưng trang kỉ niệm vào cuốn nhật kí đặc biệt.
***
Là bạn chơi thân với nhau thì hầu như lúc nào cũng có nhau. Nhưng được làm bạn thân của nhau bao lâu nữa khi mà chỉ còn một tháng nữa là ra trường.
Sau khi ra trường, mỗi đứa sẽ trải qua biết bao những nốt Đô cho tới nốt Si của bản nhạc cuộc đời. Sẽ có những lúc cuộc sống sẽ quá khó khăn với ba đứa rồi nhiều điều sẽ làm rạn nứt tình bạn ấy.
Chỉ còn một tháng nữa là tất cả sẽ bước qua cánh cổng, sẽ trưởng thành và có kế hoạch riêng, không còn luôn luôn cùng lập kế hoạch tận dụng thời gian mà chơi hay học.
Trong 30 ngày cuối cùng này hãy mua chung quyển lịch để vừa đếm ngày, vừa ôn lại kỉ niệm cũ như mới xảy ra ngày hôm qua. Trong khoảng thời gian này càng nên đối xử tốt với nhau vì một phút bất cẩn mà gây ra một sự hiểu lầm nho nhỏ cũng có thể dẫn đến cả một khoảng cách cực xa trong cuộc sống. Trái Đất hình cầu nên dù có không muốn gặp lại nhau thì rồi cũng sẽ gặp lại. Bởi vậy muốn khi gặp lại nhau, trong lòng có một điều gì đó như mừng rỡ thì hãy cố gắng mà sống thật tốt vào cái tháng cuối cùng này.
Càng nhớ về kỉ niệm cũ thì càng tự trách mình sao không làm bạn của nhau sớm hơn để bây giờ thời gian bên nhau là vài năm nhưng có lẽ là quá ít. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy chắc chắn không thể đủ để coi những chuyện xảy ra như là một giấc mơ và khi tỉnh dậy thì bạn thân của mình còn đâu nữa. Rồi những ngày dậy muộn, kéo theo cả đứa bạn cùng bị phạt vì đến đợi mình, những buổi góp tiền đi ăn kem, mua chung mấy cuốn truyện để đọc nữa, những ngày ấy còn đâu khi mà đã ra trường.
Tốt nhất là hãy biến những ngày này thành một giấc mơ và cứ đắm chìm trong nó, hãy cố để đừng tỉnh dậy vì khi tỉnh dậy thì rồi giấc mơ ấy sẽ phai mờ. Hãy ghi lại những ngày này vào một cuốn sổ đặc biệt. Để sau này khi đã có gia đình hay khi chỉ còn duy nhất một việc là đợi ngày trở về với đất đến, hãy mở ra, đọc nhiều lần những dòng chữ ấy rồi nghĩ xem mình là một người thế nào và để biết rằng bạn là bè, không thể qua sông mà thiếu bè cũng như không thể thành công mà không có bạn.
Nhớ hết nhé! Hứa nhé! Đừng bao giờ quên hình ảnh về người bạn của mình. Đừng quên cái tên ấy, giọng nói thân quen ấy, những thói quen dù là tốt hay xấu. Nghĩ xấu về nhau cũng được, chửi rủa thầm sau lưng nhau cũng được nhưng chỉ cần đừng quên nhau thì đã là quá đủ cho ước nguyện của một người bạn.
Dù có đưa những người bạn vào vùng kí ức lãng quên thì hãy giữ lại cái tên của họ. Vì chỉ cần cái tên là đã đủ để chứng minh rằng người đó rất quan trọng với mình. Nhắc đến cái tên ấy là cả một cuộn phim kí ức chỉ có duy nhất bản gốc ùa về. Xem cuộn phim về người bạn ấy, hãy thử nghĩ xem mình có một tuổi học trò như thế nào và mình là một người thế nào trong tuổi học trò của người ấy. Muốn trách họ nếu như họ có trêu đùa quá hay người đó có nói xấu mình thì đừng đem người bạn ấy ra so sánh với một đồng xu khi bạn nghe ai đó về những điều xấu mà người bạn thân đó nói về mình. Đừng trách họ vì họ hai mặt mà hãy trách họ vì đã cho bạn cả một tuổi học trò vui vẻ và bây giờ vùi bạn vào với mớ cảm xúc nhớ mong.
Trong tháng cuối cùng này, nếu đã không tốt được với nhau thì nên đối xử tệ với nhau theo cách xấu nhất có thể, miễn sao có thể khiến người bạn ấy phải nghĩ lại nhiều lần để những lời lẽ, hành động của nhau được khắc gi hoàn toàn vào kí ức đến mức chính xác cả về hành động, hình ảnh lệch dù chỉ một độ hay giọng trầm bổng, cỡ bao nhiêu decibel.
Dù sau này có ra sao, dù thế giới này có bắt ta phải lùi bước thì hãy nhớ Trái Đất hình cầu, bạn bè hãy cứ dựa vào nhau mà đối chọi lại với thế giới này và viết tiếp nhưng trang kỉ niệm vào cuốn nhật kí đặc biệt.
Yusha Đặng