Gửi bài:

Chuyện quà tặng ngày 08/03

Hắn nghe một nhà tâm lý học nói, trong suy nghĩ của đàn bà có thể chia ra ba loại.

Loại thứ nhất là những người suy nghĩ sâu sắc, làm chính trị thì nhiều thủ đoan, làm doanh nhân thì nhiều mưu kế, làm khoa học nghệ thuật thì nhiều phát minh sáng tạo...

Loại này không nhiều.

Loại thứ hai là những người suy nghĩ chín chắn, nói năng thận trọng làm cho gia đình hạnh phúc ấm êm. Đàn bà này thuộc loại vượng phu ích tử.

Thành thị hay nông thôn có khá nhiều.

Loại thứ ba là óc để đầu lưỡi, nói không chịu nghĩ.

Loại này không hiếm.

Đó là lý thuyết hắn đọc được chẳng biết đúng hay sai. Thiên hạ cứ bình.

Còn chuyện nhà, hắn ngại nhất là quà tặng vợ như sinh nhật hay ngày lễ của chị em.

***

chuyen-qua-tang-ngay-08-03

Mùng 8 -3 năm ấy hắn mua một bó hoa đẹp, thắm tươi, về nhà vừa trao tặng, vợ buông ngay câu " đơn giản quá nhỉ."

Hắn lặng người không nói một lời.

Mùng 8 – 3 năm sau, bạn bè xui là mua nội y làm quà chắc vợ sẽ khen chồng tâm lý. Hắn mua toàn hàng hiệu. Mới trao tay, vợ tương ngay một câu, "biết kích cỡ thế nào mà mua." Hắn nghĩ vợ chồng với nhau không biết mười cũng biết chín, chứ sao lại nói với chồng như vậy.

Hắn hết hứng.

Mùng 8 – 3 năm tiếp hắn được bạn tư vấn, vợ đã thế thì "quy ra thóc là hay nhất" Đúng ngày, vừa trao "thóc" vào tay, vợ cho một câu " có từng này thôi ạ".

Lạnh lùng không nói câu gì. Hắn lẩm bẩm trong mồm, không bằng "vợ nhặt"

Nỗi buồn năm tháng cũng qua đi.

Năm nay sắp đến mùng 8 -3, lòng xốn xang, chưa biết sắm quà cáp ra sao cho trong ấm ngoài êm thì may quá, cách vài tối cả nhà đang ăn cơm, vợ hắn thả một câu " phải mua cái ghế nhựa thấp thấp để ngồi nhặt rau thái thịt, chứ bây giờ cũng đã " ba giáp" rồi, phải giữ gìn xương cốt cho nó ngay thẳng chứ..." Vợ còn nói thêm gì gì nữa nhưng nghe được câu đấy hắn mừng rơn và nghĩ lần này thế nào cũng không chê được, ngày mai hắn sẽ mua ngay chiếc ghế như vợ vừa nói.

Hôm sau hắn đến phố đồ nhựa, tìm chiếc ghế vừa tầm như vợ mô tả, chọn màu đỏ thẫm – màu quyến rũ – rồi bảo nhà hàng cho vào cái túi mầu tôi tối. Để tạo sự bất ngờ hắn cắp thêm mấy chục phút giờ hành chính nữa đưa về nhà dấu nhẹm trong hộc bàn làm việc.

Đến ngày lễ, bình thản như mọi năm, hắn đưa cái túi quà tặng vợ, rồi nhẹ nhàng nói " tặng em, chắc em hài lòng". Hắn tưởng thế nào cũng được một câu " em cảm ơn anh".

Mở túi, vợ hắn nói không cần nghĩ một giây:

- Ông hâm ạ.

Hắn ngỡ ngàng.

- Thì anh tặng đúng như ý thích của em, còn gì nữa.

Mặt vợ nó như nổi khùng.

- Tôi nói với ông bao giờ!

- Thì tối hôm kia cô bảo trong bữa ăn.

- Tôi nói cần cái này ạ.

- ....

May thay con bé lớn nhà hắn góp vào:

- Con cũng nghe mẹ nói thế. Mẹ thích cái ghế nhựa.

Vợ hắn mặt chảy xệ ra.

Còn hắn thì khẳng định rằng cái nhà tâm lý trên nói đúng.

Vợ hắn thuộc loại thứ ba.

Theo fb Đinh Vũ Hoàng Nguyên

Ngày đăng: 07/03/2016
Người đăng: Pipi Tất Màu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên
Tôi là Beto
 

Các bậc cao tuổi thường nghĩ chán rồi mới làm. Cũng có thể nghĩ chán rồi chả thèm làm gì hết. Còn ở tuổi của hắn, và của tôi nữa, muốn làm gì là làm ngay. Rồi sau đó mới ngồi ngẫm nghĩ tại sao mình lại làm thế, thường là trong đớn đau và dằn vặt. Để rồi lại quên rất nhanh, thiệt là may. Vì đó là tính bồng bột, người ta nói thế và tôi cũng tin như thế. Cũng như tôi tin rằng đó không chỉ là tính cách của tuổi trẻ, mà còn là phẩm chất của các nhà thơ và các nhà cách mạng

Tôi là Bêtô (Nguyễn Nhật Ánh)

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage