Vì sao tôi chọn nghề kế toán?
Khi còn là một cô bé với tuổi đời rất trẻ, tôi suy nghĩ cũng như nhìn nhận về cuộc sống nói chung và nghề kế toán nói riêng, rất đơn giản.
Trong thời kỳ hội nhập kinh kế, mở cửa thị trường như hiện tại, một năm, có rất nhiều công ty ra đời. Tất nhiên rồi, công ty nào ra đời cũng sẽ cần ít nhất một nhân viên kế toán. Theo như tính toán của tôi, thì học kế toán không bao giờ sợ thất nghiệp.
Tính toán đó của tôi đã đúng, nhưng lựa chọn theo nghề này của tôi không hoàn toàn là đúng?
***
Tốt nghiệp đại học ở thời kỳ nghề kế toán đã bão hòa, lúc đó tôi cũng đã có tuổi, tôi không làm thế nào xin nổi một công việc hành chính văn phòng chứ đừng nói gì đến kế toán. Cuộc sống xa nhà khiến tôi buộc phải làm bất cứ việc gì để có thu nhập, tự nuôi sống bản thân. Tôi đã chọn nghề tương đối vất vả nhưng được cái là cũng khá thích: Giúp việc nhà.
Công việc này quả thật rất vất vả. Nó chiếm toàn bộ thời gian của tôi. Tôi không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, kiến thức học tập ít ỏi ở trường lớp lâu ngày không sử dụng đến cứ dần mai một, tuy nhiên, tôi không nản chí.
Tôi làm công việc này được hơn một năm thì một người bạn học cùng đại học giới thiệu cho tôi một chỗ được coi là hơi động chạm một tí đến nghề, làm thu ngân tại một siêu thị mini nhỏ cách nhà tương đối xa. Đến lúc tôi quyết định xin nghỉ thì có một chị khách hàng đã đồng ý nhận tôi về làm kế toán công ty của chị. Tôi liền nhận lời.
Chị không biết khả năng cũng như chuyên môn của tôi nhưng bởi sợ mất một nhân viên làm việc gì cũng cố gắng hết sức để hoàn thành như tôi, chị cho tôi thử việc đôi ngày ở văn phòng công ty.
Tôi đã có một khởi đầu thật tệ chỉ vì không hề biết gì về máy tính. Đã quá lâu rồi, tôi đâu có sử dụng đến nó. Tôi đã từng có kinh nghiệm này nọ, nhưng vẫn bị đánh giá không đáp ứng nổi công việc. Chị bèn chuyển tôi đi quầy lẻ của công ty (Công ty bán lẻ thuốc tây), làm kho và có lẽ sẽ nhét tôi ở đó đến bao lâu bản thân chị cũng không rõ.
Thời gian đầu thật khó khăn với tôi. Gần ba mươi tuổi đầu mà một đứa kém mấy tuổi dạy dỗ, suốt ngày chê bai tôi chậm chạp. Vốn dĩ bình thường tôi đã đánh máy không nhanh, lại còn không biết tẹo nào về Excel, tên thuốc toàn bằng tiếng La tinh cũng làm khó tôi. Mất gần ba tháng, nhờ sự cố gắng lỗ lực của bản thân, tôi đã rất thành thạo công việc chuyên môn.
Cuộc sống của tôi cứ vậy trôi rồi đến một ngày tôi nhận ra, không lẽ cả đời mình gắn bó với các kho thuốc và không biết mất việc lúc nào. Sự thật là trong quãng thời gian làm ở đó, ngày nào tôi cũng lo lắng đến một ngày không có việc làm. Tôi tìm một trung tâm không uy tín lắm, nhưng phương pháp đào tạo khá phù hợp để học thực hành kế toán. Xong khóa học, kiến thức về kế toán còn rất mơ màng, hầu như là không thể làm nổi, nhưng tôi biết thêm một tẹo về excel. Như thế với tôi cũng đã đủ rồi!
Tôi vẫn không có ý định chuyển việc nhưng rồi có nhiều chuyện xảy ra, tôi chuyển qua một công ty khác cũng làm trong lĩnh vực dược. Tại đây, tôi làm GDP và học được khá nhiều về chuyên môn kế toán. Rồi dần dần, nhờ kiến thức thu được từ thực tế kết hợp với sự ham học hỏi của bản thân, tôi ngày càng tự tin hơn trong lĩnh vực chuyên môn của mình.
Trong số tất cả những nghề tôi từng làm, thì có lẽ kế toán là nghề bạc bẽo nhất mà tôi biết: Kế toán phải làm rất nhiều việc, kiêm rất nhiều vị trí và sau đó thì bị đối xử tệ bạc nhất công ty chỉ vì các vị quản lý thường nghĩ như thế này: Kế toán không làm ra tiền cho công ty trong khi mỗi tháng lại mất đi một khoản tiền trả lương cho họ. Nhưng họ không biết rằng, trong một công ty, không thể thiếu bộ phận kế toán. Như vậy, họ chỉ nghĩ xuôi mà không chịu nghĩ ngược lại. Nếu nghĩ được như vậy, họ đã biết coi trọng hơn chứ chưa nói là sẽ trả một mức lương tương xứng cho những nhân viên kế toán.
Nhiều lần nằm tôi vắt tay lên trán nghĩ, không biết có nên tiếp tục bước đi hay rẽ sang một hướng khác và vẫn liên quan đến kế toán như pháp lý hoặc kiểm toán chẳng hạn... Nghề nào cũng có cái khó riêng. Tôi nhận ra rằng, không cần phải bận tâm người khác có coi trọng nghề của mình hay không, chỉ cần mình tôn trọng nghề của mình và yêu những gì mình đã lựa chọn là đủ. Nếu bạn không có tình yêu dành cho nghề này, rồi đến một ngày, bạn cũng sẽ từ bỏ nó thôi. Thế nên, nếu đã quyết định lựa chọn nó rồi, thì hãy yêu sự lựa chọn đó của mình. Đó là cách duy nhất để bạn có thể làm tốt được công việc của mình, không riêng gì nghề kế toán mà bất cứ nghề nào khác bạn cũng cần làm như vậy. Cũng nhờ suy nghĩ tích cực ấy, giờ đây, tôi đã trở thành một giáo viên dạy thực hành tin học, kế toán. Ngoài giờ giảng dạy ở lớp ra, tôi có làm thêm cả mảng pháp lý và nhận hướng dẫn dạy kèm trực tiếp, xử lý các nghiệp vụ phát sinh thực tế ở các công ty. Tôi cảm thấy rất yêu thích công việc này.
Có một vị CEO từng nói rằng: Đừng làm những gì mình thích mà hãy thích những gì mình làm". Tôi lựa chọn nghề kế toán không phải vì tôi thích, nhưng cuối cùng tôi đã thích những gì tôi làm.