Em có muốn tắm không?
Nhật Quân bật nhạc disco, chân nhún nhảy dù lòng trống rỗng. Anh đã ngủ với trên dưới mười cô quen qua mạng. Tất cả đều đơn giản, vui vẻ, không ràng buộc và không tính toán. Hôm nay, rõ là một ngày xui xẻo. Có lẽ cô ta còn trinh.
***
Nhật Quân, một kỹ sư tin học 30 tuổi thành đạt quen Lê Hoa, một nhân viên văn phòng 25 tuổi qua mạng. Chat với nhau lần thứ ba, Lê Hoa bảo: "Anh không muốn chúng ta gặp nhau trực tiếp hay sao?" Nhật Quân đồng ý ngay. Họ chưa trao đổi ảnh hoặc webcam mà chỉ hình dung về nhau. Cả hai đều tự nhận bản thân không có gì nổi bật...
8 giờ tối chủ nhật, Nhật Quân đến điểm hẹn để đón Lê Hoa. Lê Hoa mặc váy ngắn, đi giày bốt cao cổ choàng khăn và mũ đồng màu tím sẫm. Cô khá mũm mĩm dễ thương. "Xin lỗi, em có phải là người mà tôi cần gặp không nhỉ?" Nhật Quân nháy mắt. Lê Hoa nhìn anh chàng bảnh bao lịch sự mặc vét nhung thắt cà vạt xanh nước biển trước mắt mỉm cười, khẽ gật đầu.
Nhật Quân đưa Lê Hoa đến một quán cà phê ấm áp với ánh sáng dịu dàng nhạc du dương. Họ ngồi đối diện nhau trên ghế đệm êm ru. Một lúc sau Nhật Quân qua ngồi cạnh Lê Hoa.
Vai họ chạm khẽ vào nhau. "Em thấy anh thế nào? Có khác xa với tưởng tượng của em không?" "Anh rất đẹp trai" "Ồ, vậy sao? Cảm ơn vì cuối cùng cũng có một người nhận ra sự thật này" "Còn em thì sao nào?" "Em ấy hả? Còn phải nói..."
Nhật Quân nắm tay Lê Hoa. Cô không rụt lại. Họ nói về công việc, sở thích, thiên nhiên, vũ trụ... Lê Hoa đặt cho Nhật Quân khá nhiều câu hỏi và Nhật Quân trả lời đầy đủ thành thật.
Chỉ có một câu cô không hỏi là anh có bạn gái chưa mà cô chỉ hỏi anh đã từng yêu rồi chứ. Thật may mắn. Nhật Quân thở phào vì thực sự anh không thích nói dối. Nhật Quân đã có bạn gái, chính xác hơn là vợ chưa cưới. Bạn gái của anh đang du học bên Mỹ.
Nhật Quân kể chuyện rất thu hút, anh vốn là người hóm hỉnh khiến Lê Hoa xao xuyến. Cô thầm nghĩ phải chăng đây chính là người đàn ông của cuộc đời mình. Liệu tình yêu sét đánh là có thật?
Nhật Quân hỏi Lê Hoa: "Em có đói bụng không? Mình đi ăn chút gì nhé?" Tất nhiên, Lê Hoa đồng ý. Họ đi ăn hải sản. Nhật Quân gắp đồ ăn cho Lê Hoa, lau miệng cho cô, chăm nước cho cô uống... Anh thừa kinh nghiệm để đối xử tốt với phụ nữ.
Ăn xong, họ lên xe đi lòng vòng phố. Lúc này tay Lê Hoa đã đặt lên eo Nhật Quân. Qua một cái hồ, xe Quân quẹo vào một con hẻm nhỏ. "Em có muốn ghé thăm căn hộ của anh không?" Anh quay lại chạm môi vào tóc cô: "Anh muốn mình có một không gian riêng..." Lê Hoa im lặng, cô hơi run rẩy. Dường như anh đang muốn hôn.
Họ đi thang máy lên tầng bốn khu chung cư. Trong thang máy, Lê Hoa khoanh tay trước ngực và không nhìn Nhật Quân. Anh cũng vậy.
Nhật Quân mở khóa phòng. Anh quay qua Lê Hoa: "Em có muốn tắm không?" "Tắm?" Suýt nữa thì Lê Hoa kêu lên. Cô đang chờ đợi điều khác kia, một nụ hôn, một vòng tay âu yếm dịu dàng và những lời yêu dấu... Nhưng... "Ồ, em sao thế? Vậy thì đợi anh chút nghe!"
Lê Hoa ngồi phịch xuống nghe tiếng nước xối xả trong nhà tắm vọng ra. Cô buồn muốn khóc. Và cô òa khóc thật sự. Nhật Quân bước ra: "Em sao thế? Em mệt à? Hay em bị đau...?" Lê Hoa lắc đầu. Nhật Quân càng tỏ vẻ luống cuống: "Anh đã làm gì sai? Hãy nói cho anh biết..." Lê Hoa càng khóc dữ.
Nhật Quân bắt đầu mệt mỏi. Anh nhìn Lê Hoa một hồi rồi bảo: "Nếu vì anh mà em buồn thì anh xin lỗi. Anh sẽ gọi taxi cho em về nhà." Nói là làm, Nhật Quân rút điện thoại gọi taxi. Năm phút sau anh đưa cô xuống, không quên trả tiền taxi và vẫy tay chào cô. Lê Hoa quay đi nhưng hình ảnh cuối cùng đọng lại trong tâm trí Nhật Quân về Lê Hoa là gương mặt ỉu xìu đẫm nước mắt của cô.
Nhật Quân bật nhạc disco, chân nhún nhảy dù lòng trống rỗng. Anh đã ngủ với trên dưới mười cô quen qua mạng. Tất cả đều đơn giản, vui vẻ, không ràng buộc và không tính toán. Hôm nay, rõ là một ngày xui xẻo. Có lẽ cô ta còn trinh.
Nhật Quân trùm chăn kín mít gọi điện cho người yêu: "Em có khỏe không? Anh không được khỏe lắm", nghe người yêu gắt gỏng một hồi rồi anh tắt máy chìm vào giấc ngủ.
Ngày mai, anh sẽ thay nick.