Yêu Tổ quốc, yêu Đồng bào
Biết yêu Tổ quốc, để luôn nung nấu quyết tâm đòi lại không thiếu một mẩu đất, một giọt biển đã lưu giữ máu xương của Đồng bào ta suốt chiều dài lịch sử dựng nên đất nước này.
***
Tổ quốc, Đồng bào, những âm tiết thiêng liêng trong tim mỗi người, và rất đặc biệt trong tim người dân Việt. Như quả cầu tuyết lăn qua lịch sử buồn vui, những khái niệm này ngày càng được bồi đắp lớn thêm, phong phú và lung linh qua các thế hệ.
Là cội nguồn. Tổ quốc là một tình yêu bắt nguồn từ mọi tình yêu. Là sự thân thiết, gần gũi. Tổ quốc là nhà. Người Việt mình dùng từ "nhà" chung cho cả hai khái niệm "house" và "home". Những người con đi học xa Tổ quốc thường hỏi nhau không biết tình hình ở nhà thế nào rồi? Là sẻ chia, là sương là nắng, là sự sống, là rất nhiều chữ "s" trong dải đất hình chữ S này. Tổ quốc có hương.
Mùa hạ hương lúa, mùa thu hương cốm. Mùi lá mùi già đêm giao thừa. Dù ở đâu xa, nghe hương Tổ quốc, có thể nhận ra dáng hình một tình yêu.
Tổ quốc có màu. Màu xanh của núi, của cây. Màu vàng của rơm của rạ. Màu đỏ của đất Tây Nguyên. Màu trắng của động cát Quảng Bình, của đồng muối Năm Căn...
Tổ quốc mình còn có vị. Vị của Tổ quốc là vị mặn. Đất đai này mặn, nước non này mặn. Mặn mồ hôi, mặn nước mắt, mặn cả máu của bao thế hệ gìn giữ và tưới tắm mảnh đất này. Ngay cả tình yêu cũng mặn nồng.
Từ Đồng bào được viết hoa, vì đó là danh từ riêng chỉ có Tổ quốc ta mới có. Yêu Đồng bào là thương những đôi chân lam lũ. Là yêu những cái tên người ấp ủ hy vọng, là Hạnh, là Phúc, là Thịnh, là Vượng. Những cái tên người có ký ức xót xa, ký ức tự hào, là Thống là Nhất, là Quốc là Khánh... Tổ quốc, Đồng bào là tình yêu, là trách nhiệm. Mỗi người hãy mở một ngăn "thư mục" trong trái tim để chứa rất nhiều file của tình yêu nặng trĩu này. Để rồi mình tự nghĩ, ngày mai mình sẽ là ai trong đất nước này? Mình sẽ làm gì cho xứ sở mình yêu thương? Khi chữ S nằm ngang sẽ là một dấu tương đương. Là trăn trở khi nào thì mới ngang hàng "sánh vai" với nhiều nước khác?
Ngày hôm nay, yêu Đồng bào là yêu cả bạn bè của Đồng bào mình nữa, để hội nhập kinh tế, để làm bạn với năm châu. Để nâng giá thương hiệu "Việt Nam" trong mắt bạn bè quốc tế. Yêu từ những mùa thu đi học: Học cũng là một cách yêu Tổ quốc yêu Đồng bào. Để có thể biết "mưu cầu hạnh phúc" lương thiện. Từ những việc nhỏ như kéo cao cờ Tổ quốc, đến nối dài những niềm vui của dân tộc sau thống nhất độc lập hôm qua. Từ online để yêu Tổ quốc trong không gian trực tuyến đến yêu Tổ quốc như một công dân toàn cầu, ra với thế giới và dũng cảm nhận lấy trách nhiệm làm người Việt Nam: "Mỗi chúng con là một Việt Nam, một Việt Nam trẻ. Và xin cha mẹ, thầy cô hãy tin: Khi nhìn chúng con, bạn bè thế giới đã nhìn thấy Tổ quốc mình với những gì giản dị nhất, sinh động nhất, tươi trẻ nhất." Tổ quốc không có sẵn rừng vàng biển bạc, chính ta phải tô vàng dát bạc non sông này.
Còn rất nhiều những suy nghĩ đẹp lấp lánh như thế được rút tỉa qua những bài dự thi "Tôi yêu Tổ quốc tôi, tôi yêu Đồng bào tôi" trên báo Hoa Học Trò. Từ nhận thức tới hành động. Tuổi nhỏ việc nhỏ, nhưng nếu cần cũng biết làm việc lớn.
Bởi ngay lúc này đây, nhiều thế lực xấu xa, bạo ngược đang mưu mô trộm biển, trộm đảo của cha ông ta để lại. Biết yêu Tổ quốc, để luôn nung nấu quyết tâm đòi lại không thiếu một mẩu đất, một giọt biển đã lưu giữ máu xương của Đồng bào ta suốt chiều dài lịch sử dựng nên đất nước này.
Đoàn Công Lê Huy