Gửi bài:

Nếu một ngày em gặp anh!

Em đã nghĩ mình sẽ chỉ viết cho riêng mình thôi. Viết lại những suy nghĩ và cảm xúc mình có được. Vì nó là chân nguyên, là những điều chân thành và đáng quý mà em tin rằng cảm xúc đó, dù là yếu mềm hay dại khờ tuổi trẻ, thì nó cũng rất đẹp.

***

neu-mot-ngay-em-gap-anh

Nếu một ngày em gặp anh, em sẽ kể anh nghe về những con đường mà em đã từng đi qua, những con người mà em đã gặp, và về cả những giấc mơ chưa bao giờ thành hiện thực.

Nếu một ngày em gặp anh, em sẽ kể anh nghe những nơi em từng đến, nơi khiến mình cảm thấy thanh thản và yên bình, ấm áp và man mát hương cỏ. Giống như cảm giác giữa đêm sương giá, nhóm một bếp lửa nhỏ hơ đôi bàn tay và thoang thoảng mùi cỏ cây.

Nếu một ngày em gặp anh, em sẽ kể anh nghe những ngày một mình em đi giữa những chiều ngập nắng, giữa những tòa cao ốc nằm trong lòng thành phố, còn em, cứ nhỏ bé giữa những bộn bề thế đó.

Nếu một ngày em gặp anh, em sẽ nói anh nghe, em đã loay hoay suốt nhiều tháng năm – làm sao để biết được rằng, người đàn ông nào đó sẽ yêu thương em bằng tình yêu bao dung và vô điều kiện, sẽ cho em sự vững chãi và bình yên - như thể tình yêu của một người cha bên cạnh tình yêu đôi lứa.

Nếu một ngày em gặp anh, em sẽ kể anh nghe về những thương nhớ tuổi trẻ - ngày em chỉ là cô bé con với vỡ vụn về tình đầu.

Nếu một ngày em gặp anh, em sẽ kể anh nghe về những đứa trẻ nơi núi rừng, những đứa trẻ với nụ cười trong sáng và thơ ngây của lứa tuổi hồn nhiên.

Và nếu một ngày em gặp anh, chúng ta sẽ ngồi bên nhau, em sẽ ôm đàn và chơi những bản tình ca cho anh hát. Bỏ lại những tháng năm xa xôi đã nhuốm màu rêu phong. Phải không anh?

Em muốn dành những thanh xuân đẹp trong ngần như sương sớm nắng thơm ở một vài cuốn sổ cũ kĩ, nơi em gói ghém và nhặt nhạnh từng kỉ niệm nhỏ xíu. Để bao giờ đó, khi em chỉ còn là một bà già bó gối ngồi giường, tựa cửa thấy gió thấy nắng ngoài xa mà ngậm ngùi đọc lại những dòng viết thuở thanh xuân ngọt dịu. Thấy mình vẫn đâu đó nơi xa xôi kia, nơi rừng vẫn thắm sắc đỏ hoàng hôn, nơi lau vẫn xác xơ bến vắng, nơi tình yêu vẫn nhẹ bay trên những cánh mây hồng.

Phan Nguyệt

 

Ngày đăng: 16/05/2016
Người đăng: phan nguyệt
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên
Chó cứ sủa nhưng đấy là việc của nó
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage