Gửi bài:

Tìm lại cảm xúc qua những con chữ

Cuộc sống này nếu bạn ngồi im một chỗ, chịu đựng một lối mòn quen thuộc do người khác định ra thì nó sẽ chán ngắt và buồn tẻ lắm.

***

Cũng lâu lắm rồi mình không viết một truyện ngắn nào ra hồn cả. Có lẽ là cảm xúc bị nhạt dần rồi hay sao ấy. Còn nhớ cái thời gian mà chia tay người yêu, những cảm xúc cứ ùa về như những thước phim quay chậm. Nhớ có người nào đó nói rằng, "khi cảm xúc lấn át lý trí thì bạn hãy làm một việc nào đó thân quen nhất để những cảm xúc đó được giữ gìn một cách đẹp nhất". Cái thời gian đó, mình đã từng đau rất nhiều, những điếu thuốc lá và những ly rượu cứ tồn tại hàng đêm. Cũng không nghĩ rằng đến thời điểm hiện tại thì mình có thể bình tĩnh để nói chuyện cùng cô ấy, để mừng rằng cô ấy chuẩn bị có người yêu, và để tin rằng chàng trai ấy sẽ tốt hơn mình khi chăm sóc được cho cô gái ấy.

tim-lai-cam-xuc-qua-nhung-con-chu

Đôi khi cuộc sống này thật lạ, có những điều mà ta cứ nghĩ rằng sẽ không thể làm được, nhưng rồi chỉ bẵng đi một thời gian dài thì ta lại đủ mạnh mẽ để có thể nhìn lại quãng đường đã qua, để thấy rằng ta đã trưởng thành hơn rất nhiều. Bây giờ khi nhìn lại những dòng chữ mà mình viết trong quãng thời gian đó, mình tin rằng mình đã có một cuộc tình đẹp, âu đó cũng là điều may mắn với một kẻ thích lang thang như mình. À thì ta cũng từng ghé dừng chân ở một trạm xe bus thật lâu, và khi ta lên chuyến xe tiếp theo thì ta sẽ gặp được một trạm dừng chân cuối cùng.

Con người thì phải có cảm xúc, quan trọng là cảm xúc đó có đi được lâu và biết cách để khơi dậy cảm xúc hay không mới là quan trọng. Mỗi người có những cách diễn tả cảm xúc khác nhau, không ai giống ai cả. Có những người thể hiện cảm xúc qua những men rượu bia bên bàn nhậu, có người thể hiện cảm xúc qua cách thể hiện với từng người, mà cũng có những kẻ như mình đưa cảm xúc vui buồn vào trong những câu chữ. Mình thì chưa đủ trình độ để xếp vào giới văn chương, mà mình thì cũng chả thích cái giới văn chương đó chút nào. Nhưng mình lại thích viết, để những ý nghĩ và cảm xúc được trải lòng vào con chữ. Đôi khi là viết lung tung để biết rằng cảm xúc của mình ngổn ngang trong trăm mối suy nghĩ. Nhưng đôi khi cảm xúc của mình lại tuôn ra một mạch cố định chỉ để biết rằng mình đang có những yêu thương đong đầy trong cuộc sống mà mình lựa chọn. Thế nhưng điều đó cũng phản ánh lên phần nào con người mình, không cố định rập khuôn theo một điều gì đó. Thế nhưng, cảm xúc đôi khi lại đi ngược lại với cuộc sống. Có khi nào bạn cảm thấy mình thật lẻ loi giữa chốn đông vui không, hay chỉ là một mình cảm nhận sự vui vẻ trong không gian tĩnh mịch giữa một quán cafe xa lạ, nhâm nhi một ly cafe, gặm nhấm từng trang sách để thả hồn vào nó.

Cuộc sống này nếu bạn ngồi im một chỗ, chịu đựng một lối mòn quen thuộc do người khác định ra thì nó sẽ chán ngắt và buồn tẻ lắm. Hãy thử đưa mình vào những lối đi khác thử xem, hãy thử làm một việc nào đó mà bạn chưa thực sự giỏi thử xem, hoặc có chăng là thử đọc một cuốn sách mà bạn mua từ nửa năm trước thử xem. Có những thứ mới lạ ở những việc thường ngày mà bạn làm đấy. Thử đi nhé ;)

Ngày đăng: 07/07/2016
Người đăng: Tân Lê
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Gia vị người Thái Tây Bắc
Hamel
 

Ngay cả khi cô chết, tội lỗi của cô cũng chẳng thể mất đi. Vì vậy, hãy sống để bù đắp lại những lỗi lầm đó

Oboe [The violinist of Hameln]

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage