Gửi bài:

Ngõ

Ngõ nhỏ nằm cách trung tâm thành phố không xa, như ngăn cách một bên là chốn đô thị ồn ào tấp nập, một bên là vùng quê yên tĩnh, mộng mơ. Ngõ có tên số nhưng chẳng mấy khi ta nhớ. Ta tự đặt tên riêng cho ngõ.

***

ngo-nho

Đầu ngõ có cây ngọc lan cổ thụ xòe bóng. Chớm hạ, ngõ ngào ngạt hương hoa vấn vít theo từng bước chân. Mỗi lần rẽ vào ngõ lại thấy ngọc lan đón đợi. Những cánh hoa thuôn dài như búp tay thiếu nữ xếp nhẹ lên nhau phủ đầy mặt đất. Mùi hương, màu trắng tinh khiết chỉ cảm nhận chứ không phải ngửi của ngọc lan như kéo dài cảm xúc miên man, cho ta ngập trong ngọt ngào yêu thương của miền nhớ. Hương thơm mát lạnh của hoa khiến ta quên đi bao bức bối, nóng nực. Không kiêu sa, rực rỡ như các loài hoa khác, ngọc lan cứ thế, lặng lẽ làm cho ngõ thêm yêu, thêm nhớ để mỗi khi về, ta lại thì thầm gọi tên: Ngõ Thơm ơi!

Qua đầu ngõ là đường bê tông trải dài, hai bên mọc đầy hoa dại. Ta thường gọi là ngõ Hoa. Sắc hoa li ti theo mùa khi thì trắng muốt, lúc lại tím ngắt. Đó là hoa cỏ may găm vào quần áo khi ta bước qua, là hoa bèo tây tím tím thủy chung trôi dạt, là hoa xuyến chi, hoa cúc áo một thời ngự trên bàn học của cô bé mộng mơ. Ta nao nao nhớ vòng hoa dại mình tết đội lên đầu, nhớ giấc mơ công chúa ngủ trong rừng có chàng hoàng tử đến đánh thức bằng một nụ hôn.

Mùa gặt, bước vào ngõ là gặp cánh đồng lúa vàng trĩu hạt. Gần thành phố đến thế vẫn có một ngõ Quê để ta yêu và nhớ. Ta nở nụ cười chào những người nông dân, thấy hơi thở gấp gáp và giọt mồ hôi mặn chát rơi trong niềm vui mùa vàng. Ngõ rực rỡ bởi sắc vàng óng mật của lúa. Đi dọc ngõ, ta mơ màng tìm về chiếc hộp ký ức tuổi thơ, khi đi đuổi cào cào, châu chấu, đào dế cùng chúng bạn.

Những đêm hè ngõ vui lắm. Tụi trẻ con líu ríu thả diều. Từ diều giấy cho đến diều sáo to, lắp đèn xanh đỏ sáng lấp lánh cả cánh đồng. Không gian quê thanh mát, tiếng diều sáo vi vu, trăng sáng rọi tỏ những khuôn mặt thiếu niên trong ngõ Diều...

Biết bao cảm xúc dâng lên mỗi lần qua ngõ trở về ngôi nhà thân yêu. Bởi đó là ngõ Vui, ngõ Nhớ luôn bên ta..

Linh Lan

Ngày đăng: 08/07/2016
Người đăng: Linh Lan
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

  • Hoài niệm về răng đen Hoài niệm về răng đen Thế mới thấy vẻ đẹp của người phụ nữ tùy từng thời điểm đã có sự khác nhau. Nhưng trong ký ức của tôi, hàm răng đen của bà mãi là một...
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên
get out of bed
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage