Gửi bài:

Này cô gái em có mệt không?

Này cô gái em có mệt không?

Khi xung quanh em còn biết bao điều phiền muộn

Nào là cuộc sống bon ben giữa dòng đời xô bổ

Nào là bước chân mệt nhoài lê lết trên con đường dài sau những buổi chiều tan học

Nào là một nụ cười gượng gạo che đi hết thảy những niềm đau, che đi những giọt nước mắt âm thầm lăn dài trong đêm tĩnh lặng.

Nào là một góc khuất phía chân tường em chọn ngồi thu mình lại với nỗi đau dày xé

nay-co-gai-em-co-met-khong

Này cô gái em có mệt không?

Nếu mệt rồi hãy ngủ yên trên bờ vai anh nhé!

Anh sẽ không bắt em nín khóc

Cũng không bắt em mỉm cười

Anh chỉ cần em, đừng mạnh mẽ thêm nữa cô gái à

Anh sẽ không nói gì cả, chỉ cần được lặng lẽ ngồi cạnh,nghe hơi thở phảng phất qua mái tóc đang còn rối bời thôi là đủ

Em ơi, nếu buồn em cứ khóc đi, hay hét thật to lên cũng được

Cảm xúc là cái gì đó to lớn lắm

Trái tim em lại nhỏ bé thế kia, sao có thể giữ nó mãi trong lòng như vậy?

Có ngột ngạt lắm không em?

Có bức bối lắm không em?

Chắc chắn là có rồi phải không?

 

Này em

Anh sẽ không bắt em yêu anh

Càng không bắt em ngừng nghĩ về anh ta

Vì anh biết quên đi một người đâu phải điều dễ dàng gì

Nhưng em nên biết

Những gì đã cũ thì hãy cất nó đi

Em 21 tuổi, không thể mặc lại chiếc váy không còn vẹn nguyên khi 19 phải không?

Dù em thích, dù em muốn mặc lại nó, nhưng có giúp được đâu?

Làm sao may lại được chiếc váy ấy khi chỉ còn lại một nửa, chỉ còn lại em...

Thôi thì, em hãy cứ xem nó như một kỉ vật, chỉ là kỉ vật thôi chứ đừng quay đầu nhìn lại

Con đường phía trước còn xanh tươi lắm

Em biết mà phải không?

Em là người con gái anh yêu thương nhất

Là nguồi sống trong trái tim anh đang theo mạch máu mà nuôi cơ thể

 

Em à

Sai thì có thể sửa mà em

Người ta tệ lắm anh biết

Nhưng trước khi nhận ra điều đó em đã yêu họ rất nhiều rồi

Đã trao họ một tình yêu không toan không tính

Đã trao họ những cảm xúc chân thành nhất từ trái tim mình

Vậy nên

Vốn dĩ sẽ chẳng ai biết mình bị lừa cho đến khi mình bị lừa đâu

Kẻ thứ ba à

Em quên nó đi

Đừng ngốc vậy nữa

Có sai thì cũng sai rồi

Có ngốc thì cũng ngốc rồi

Gượng ép bản thân mình làm gì cho khổ

Cố gắng gượng ép bản thân mình làm gì khi bản thân em là kẻ yếu đuối

Khóc cũng được, cười cũng được, điên loạn một chút cũng không sao đâu

Chỉ cần em dám đối mặt rồi mọi thứ sẽ ổn thôi!

Viết cho em, cô gái tuổi 21!

 

Ngày đăng: 11/12/2016
Người đăng: khánh nhật hoàng
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

  • Văn hoá buôn bán ở Sài Gòn Văn hoá buôn bán ở Sài Gòn 1. Ở Sài Gòn, một tiệm bán cơm mở ra nếu bán đắt khách thì dần dần kế đó sẽ có một tiệm bán nước. Chỗ này bán nước ngọt thì kế bên...
Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Lùi lại một bước
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage