Gửi bài:

Mùa xuân cho em

Đã qua những ngày tết nguyên đán rộn ràng và náo nhiệt nhưng không khí lễ hội mùa xuân vẫn đang hừng hực trên mọi nẻo đường, mọi miền quê bởi tết mới chỉ là những ngày khởi đầu của mùa lễ hội. Mưa xuân lắc rắc bay vương trên những tà áo váy của những chàng trai cô gái đang háo hức du xuân. Nhìn gương mặt mọi người ta như thấy cả mùa xuân trong họ cùng những ước mơ cháy bỏng về tình yêu và hạnh phúc. Những gương mặt hân hoan, những ánh mắt long lanh đều mang hơi ấm và sức vóc của mùa xuân trong đó.

***

tinh-yeu-mua-xuan

Xuân đến người thiếu phụ thêm một tuổi mới nhưng nhan sắc của nàng hầu như vẫn lộng lẫy và quyến rũ chẳng khác mấy những mùa xuân trước. Vẻ đẹp tuy không non tơ, thơ mộng nhưng nó trở nên đằm thắm, mặn mà, thầm kín và tinh tế hơn. Vẻ đẹp chìm trong tâm hồn làm cho thiếu phụ trở nên dịu dàng, dễ gần dễ mến! Chiếc váy đỏ may rất khéo ôm trọn vòng eo thon thả của thiếu phụ như thêm một lần nữa khẳng định nét xuân vẫn còn hết sức quyến rũ và hấp dẫn với mọi người xung quanh.

Đón tôi trước cửa căn nhà hai tầng khang trang trên trục phố chính. Hình ảnh thiếu phụ hiện lên lung linh và rõ nét chẳng khác gì những bông hoa tươi thắm đang khoe sắc giữa tiết xuân nao nức! Bước chân nhẹ nhàng uyển chuyển của thiếu phụ như lướt nhẹ trên thềm nhà. Cửa nhà mở ra, không gian nội thất bừng sáng lung linh tôi thấy mình như đang lạc vào một cung điện nguy nga nào đó! Thiếu phụ đưa tay chỉ ghế sopha cho tôi ngồi và nghiêng người giới thiệu tôi với những người bạn đến trước, các bạn tất thảy đều trong trang phục lễ hội hết sức lộng lẫy 4 người hai nam, hai nữ lần lượt đứng lên bắt tay tôi kèm theo lời chào và nụ cười thân thiện, khi tôi đã an vị cùng các bạn lúc này thiếu phụ với vai trò chủ nhà mới ngồi vào vị trí của mình, thiếu phụ lịch thiệp trâm trà mời khách và bánh kẹo bày sẵn trên bàn được thiếu phụ đưa mời từng người !

Câu chuyện ngày càng trở nên rôm rả, tất cả đều xoay quanh chuyện về tết, về lễ hội mùa xuân. Ai cũng như đang trẻ lại...Con người luôn chạy đua với thời gian.Trái đất già nhưng mùa xuân mỗi năm vẫn trẻ, đó là vòng quay của tạo hóa, trong khi con người ta lớn lên sẽ mất dần tuổi xuân mà ta không có cách nào lấy lại được. Nhớ ngày bé ta háo hứng biết bao mỗi khí tết về mong được cha mẹ cho tiền mừng tuổi, cầm những đồng hào nhỏ bé mới tinh mà hồn ta như bay bổng giữa chín tầng không. Bây giờ mùa xuân đến nó đang đốt dần tuổi trẻ của ta! Nhìn những chiếc lá vàng rụng rơi nhiều khi khiến chúng ta chạnh lòng nghĩ tới cuộc đời của mình! Có lúc ta tự hỏi, đời ta còn lại gì phía sau mỗi mùa xuân ? Một năm, mười năm, rồi tám mươi năm... bao nhiêu người ta đã gặp, đã quen, đã thương yêu, bao nhiêu vùng đất ta đi qua đã cảm nhận, đã nhớ nhung và nó đã để lại bao kỉ niệm trong lòng ta ? Bao nhiêu việc ta đã làm, đã thành công hoặc thất bại ? Còn để lại trên đời hay đã tan biến vào hư không ?! Những việc ta làm đã được bao bạn bè ghi nhận? Hay chỉ là những con số không tròn trĩnh khi ta từ giã cuộc đời này trở về với cát bụi ?!

Cuộc sống như một giấc mơ mà trong đó người nào cũng muốn mình có ước mơ đẹp và muốn như vậy trước hết mỗi chúng ta phải sống sao cho đẹp, phải giữ mùa xuân trẻ mãi trong tâm hồn. Xuân có thể qua, tuổi già rồi sẽ đến nhưng hãy giữ cho tâm hồn mình luôn tươi trẻ giống như mùa xuân vậy ! Tất cả rồi sẽ chôn vùi trong cát bụi, chỉ còn cái đẹp như một cành hoa bất tử sống mãi giữa trần gian, sống mãi trong tâm trí của mọi người. Một nghệ sỹ nhiếp ảnh gia khá nổi tiếng anh đã từng in dấu giày trên mọi nẻo đường đất nước, với chiếc máy ảnh trên tay, anh mải miết săn lùng những khoảnh khắc đẹp của cuộc sống để ghi vào những khuôn hình của mình. Mỗi tấm ảnh là một khoảnh khắc thời gian, không gian cảnh vật. Anh đã có trong tay hàng ngàn bức ảnh và chính những bức ảnh đó đã đem lại những giải thưởng, những thành công và tên tuổi cho anh, ghi danh anh vào danh sách những nghệ sỹ tài năng! Một ngày đông muộn anh lâm bệnh và phải nhập viện và anh bàng hoàng khi được bác sỹ cho biết mình đã mắc ung thư giai đoạn muộn! Sau giây phút đó anh tưởng như muốn ngã gục. Nhưng không, ý chí trong anh đã chiến thắng. Anh gượng dậy và lại tiếp tục cầm máy, cầm bút, lại tiếp tục những chuyến đi ngắn để săn tìm cái đẹp... vì anh hiểu ý nghĩa của cuộc sống. Mùa xuân này anh không được khỏe nhưng anh vẫn miệt mài với niềm đam mê sáng tạo của mình. Hơn ai hết tôi biết hiện anh rất trân quý khoảng thời gian còn lại của cuộc đời mình! Và tôi tin có thể người đi nhưng tên của anh, những tác phẩm và việc làm của anh dành cho nghệ thuật và mọi người sẽ còn ở lại mãi với thời gian với người thân và bạn bè!... Nghĩ đến đây lòng tôi se sắt buồn!

Dắt tay thiếu phụ du xuân trong buổi trưa có mưa xuân nhẹ bay. Bàn tay nhỏ xinh của em nóng ấm trong tay tôi, sánh bước bên em hòa cùng dòng người chảy hội. Tôi thấy mình như trẻ lại, cảm xúc bên em thật lạ. Bên em tôi thấy tự tin và mạnh bạo trước dòng người du xuân xa lạ! Em đã giúp tôi nhen lên những cảm xúc, những mơ ước mà tôi hằng ấp ủ bấy lâu mà chưa một lần dám thổ lộ cùng ai. Tôi thấy mình trở nên mạnh mẽ và can đảm hơn, mơ ước lại lớn dần trong tôi, thôi thúc tôi làm việc để có một mùa xuân mới không hề nhàm chán và vô nghĩa. Em nhìn tôi với ánh mắt khích lệ, động viên và có cả sự ngưỡng mộ chân thành. Khiến lòng tôi lâng lâng một cảm xúc tuyệt vời! Tới chặng dừng chân dưới chân đền, em rướn cặp my dài cong vút nhìn tôi, đôi má em rực hồng dưới làn gió xuân lất phấn mưa bụi, giọng nói em nhỏ nhẹ, em khích lệ tôi bằng những ngôn từ mộc mạc mà rất chân thành khiến tôi vô cùng xúc động và cảm mến! Đôi mắt long lanh của em như thu cả đất trời mùa xuân trong đó. Tôi nhận thấy trong đôi mắt em là cả một chân trời mơ ước chứa chan hạnh phúc! Và tôi thầm hứa sẽ giúp em có một mùa xuân vĩnh hằng trong tâm hồn trong sáng đó. Mùa xuân này em không còn trẻ, nhưng mùa xuân sẽ cho em một tâm hồn tươi khỏe, trẻ trung mãi với thời gian !

Em tiễn tôi với cái nắm tay thật chặt cùng ánh mắt tươi xinh đầy tin tưởng. Xe chạy mà em vẫn đứng đó, chiếc váy đỏ nhẹ bay trong làn gió. Hình bóng em nổi bật giữa phố đông người ! Tôi biết mùa xuân đã cho em, cho tôi và tất cả mọi người một niềm tin mãnh liệt vào tình yêu cuộc sống!

Bùi Nhật Lai

Ngày đăng: 21/02/2019
Người đăng: Lai Bui Nhat
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên
Andersen
 

Xé một cuốn sách như vậy thật đáng tiếc. Bác là con người khôn ngoan và thực tế, nhưng đối với thơ ca, bác cũng chỉ hiểu biết đại khái như cái sọt này mà thôi!

Nói như thế cũng khá vô lễ, nhất là đối với cái sọt..

Con quỷ sứ của ông hàng tạp hóa - truyện cổ Andersen

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage