Gửi bài:

Những đêm mưa rơi...

(truyenngan.com.vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau đi")

"Em dù đẹp, dù xấu vẫn mãi là người anh yêu!"

***

Sài Gòn. Cầu Hoàng Hoa Thám. Đêm.

Tựa người vào thành cầu, Linh ngửa mặt đón chút gió tháng Tư. Kiên – người yêu Linh – đứng cạnh, đưa tay vuốt lấy những lọn tóc lòa xòa rồi bất chợt hôn nhẹ lên tóc nàng.

Kiên: Gội đầu được rồi đó nha!

Kiên bật cười thích thú. Cái bản tính ưa châm chọc dường như đã ngấm sâu vào người Kiên và càng được phát huy tối đa khi ở cạnh người yêu nó. Linh quê độ, quay sang đấm thùm thụp vào ngực Kiên.

Linh: Mới gội mà! Giỡn hả?

Kiên: Mới của em...chắc phải ba bốn bữa gì đó! Haha! Cái đẹp em giấu đâu hết rồi, sao phô ra toàn cái xấu cho anh thấy không vậy?

Kiên hả hê cười lớn. Lần này Linh giận thật. Nó quay ngoắt sang bên, làm mặt lạnh. Kiên biết mình lố, vội xoay người Linh lại, ôm chầm lấy, vỗ vào lưng Linh như dỗ dành một đứa con nít.

Kiên: Người gì dễ giận quá! Em dù đẹp, dù xấu vẫn mãi là người anh yêu!

nhung-dem-mua-roi

Một năm sau, Linh gặp tai nạn.

Chuyến xe định mệnh vô tình cướp đi cuộc sống đang đỗi bình thường của một cô gái rất đỗi bình thường như Linh. Ngồi trên xe lăn, nước mắt Linh lã chã rơi. Từng giọt, từng giọt rớt xuống ướt nhòe khuôn mặt chi chít những vết sẹo. Đã hai tháng kể từ ngày Kiên bỏ đi. Lặng lẽ không một lời.

Đêm tháng sáu, Sài Gòn mưa. Nắng mong mưa, mưa tiếc nắng. Mưa Sài Gòn đôi khi ghé ngang rồi chóng tạnh, đôi khi dai dẳng phát bực mình. Ngồi bên khung cửa sổ, Linh đưa tay hứng lấy những giọt mưa. Nó lẩm nhẩm lời bài hát ngày xưa hai đứa vẫn thường nghe.

Ngân nga từng câu chuyện cũ
Đếm những giấc mơ mình còn dang dở
Đêm mang về thêm nỗi nhớ
Một miền kí ức những đêm mưa rơi
(Những đêm mưa rơi – Đinh Mạnh Ninh)

Đột nhiên đằng sau Linh phát ra tiếng hát.

Em, em có nhớ những giấc mơ
Bên hiên mưa em vẫn đứng chờ
Tôi trở về trong đêm tối lạnh lùng
Và mưa chỉ làm ta ấm áp bên nhau
(Những đêm mưa rơi – Đinh Mạnh Ninh)

Linh giật mình quay lại, nước mắt bất chợt trào. Kiên đứng đó, nhìn Linh mỉm cười. Vội vã lăn bánh xe về phía Kiên, Linh như chết điếng vì bóng Kiên mờ dần rồi mất hẳn.

Đêm Linh gặp nạn. Trời mưa lớn.

Kiên hốt hoảng phóng xe đến bệnh viện, vừa chạy vừa đưa tay quệt đi những dòng nước mắt. Một chiếc xe máy cùng chiều thình lình tấp ngang đầu xe Kiên, Kiên loạng choạng ngã xuống. Từ đằng sau, một chiếc xe tải lao tới cướp lấy sinh mạng anh.

Người ta tìm thấy một chiếc ví không giấy tờ tùy thân. Trong ví chỉ duy nhất có tấm ảnh một cô gái mặc váy, đứng bên thành cầu nở nụ cười tươi tắn. Chiếc răng cửa bị ai đó cố tình tô kín mực. Lật mặt sau, người xem bần thần đọc được dòng chữ:

"Em dù đẹp, dù xấu vẫn mãi là người anh yêu!"

Hạnh Hồ
TP.HCM, 29 tháng 3 năm 2014

Ngày đăng: 03/04/2014
Người đăng: Phương Vũ
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

  • Tóc đỏ Tóc đỏ "Xin mẹ cha hiểu được rằng, niềm vui của con là đây..." Qua thời gian, qua những yêu thương mập mờ hơi nước mắt, chúng ta lại trở thành một...
Gia vị người Thái Tây Bắc
A guy who saves
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage