Gửi bài:

Em Yêu Anh, đồ ngốc ạ!

Giới thiệu nhân vật :

+ Itsuki Wataru: nhân vật chính, 17 tuổi, cao 1m82 hiện tại đang học ở trường trung học phổ thông XXX,đầu gấu của trường và cũng là hot boy

+Hatsune Aki : lạnh nhạt và không còn cười kể từ bố mẹ mất trong vụ tai nạn, vô địch marathon 10 năm liền.

+Tanaka Kanjo: bạn của Aki , cũng 17 tuổi, cao 1m60, nhút nhát và dễ bị kích động, biết quan tâm đến người khác.

+Itsuki Shoujo: chị ruột của Wataru, cao 1m61 hiền lành tốt bụng và hay bị kích động

+ Mizuki Ken: bạn từ thời thơ ấu của Shoujo, cao 1m85, hiện tại đang sống ở Mĩ, luôn bảo vệ Shoujo khỏi lũ bắt nạt.

+Suzuki Neji :bạn của Wataru, 17 tuổi và học cùng trường, cùng lớp với Wataru và Aki, yêu thầm Kanjo, anh ấy là một người rất thích nấu ăn và làm việc giúp mẹ mình, vì bố anh mất sớm nên anh thường bị lũ bắt nạt trêu chọc.

Chương 1: Bắt đầu tình yêu

Hiện tại thì tôi đang ở trường học nơi bao nhiêu người đã từng có được niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, cay đắng. Lúc này, tôi chỉ nghĩ đến việc tại sao bố mẹ mình lại bỏ rơi mình lúc còn nhỏ. Thì bỗng nhiên, Kanjo chạy đến và chuẩn bị an ủi tôi như biết trước được rằng tôi vẫn đang còn buồn vì chuyện bố mẹ tôi mất, cô ấy nói:

- Chào buổi sáng Aki, thời tiết hôm nay đẹp thật nhỉ!

em-yeu-anh

Kanjo dù chào tôi rất nhiệt huyết nhưng tôi chỉ đáp lại rằng:

- Chào.

Kanjo nhìn tôi với vẻ mặt buồn rầu, kêu:

- Cậu lại nữa rồi, phải cười tươi lên đi chứ!

Còn tôi thì chả quan tâm chỉ đáp lại:

- Khi nào vui thì tớ sẽ cười.

- Đi thôi.

Vừa đi vừa tán chuyện thì đã đến sân vận động. Khung cảnh sân trường giờ ra chơi lúc nào cũng để lại trong tâm trí tôi những ấn tượng thật đặc biệt. Sân trường bỗng chốc ngập tràn tiếng nói cười và rực rỡ màu sắc bởi màu áo của các bạn. Cả sân trường nhuộm trong cái nắng vàng rực rỡ. Khi chúng tôi đang chuẩn bị ngồi xuống bác phượng già để hưởng bóng râm mát thì bỗng nhiên một người kêu lên:

- Anh ơi anh tha cho em!

Còn người kia đứng sừng sững trước mắt người kia, hắn nở một nụ cười man rợ, mặt mày nhăn nhó, khoác lên trên vai một áo khoác màu xanh nhạt như một gangster, đeo 1 chiếc tai nghe nói to:

- Mày làm bẩn quần tao rồi nói vậy sao? Hả

Hắn cầm cổ áo người ấy lên từ từ, còn người kia chỉ biết khóc van xin, thì Kanjo bỗng nói với tôi:

- Đấy là Wataru, hắn chuyển vô đây chưa được lâu nhưng mà đanh đá lắm đấy, cậu tuyệt đối không nên đụng đến anh ta.

Kanjo chưa nói hết câu, vì thấy ỷ mạnh hiếp yếu nên tôi nhăn nhó mặt rồi bảo:

- Nè, cái tên hách dịch kia!

Sau khi nói xong, Kanjo nhìn tôi với vẻ mặt kinh hồn và cái anh chàng kia bị đánh cũng chạy đi. Wataru nhìn qua nhìn lại giống như đang tìm kiếm tên vừa nói mình.

Sau khi Wataru nhìn thấy tôi, hắn nhăn mặt rồi nói:

- Cô gọi tôi ư?

Chỉ cần một câu nói của Wataru Kanjo liền giả chết rồi lăn xuống đất và giống như người bất tỉnh nhân sự. Còn tôi thì như đáp trả lời nói ấy tôi nhăn mặt ngước nhìn Wataru rồi nói:

- Ừ đó thì rồi sao ?

Wataru tỏ ra vẻ khinh thường tôi, rồi lấy tay đặt nhẹ lên đầu tôi rồi đáp: Ha..! Có vẻ như hôm nay cô ăn gan trời nhỉ ?

Tôi liền cảm thấy khó chịu nên hất tay của Wataru ra và bảo:

- Bỏ tay ra!

Sau khi hất tay hắn ra kéo lê lát xác của Kanjo rồi đi với vẻ mặt vô cùng khó chịu. Còn Wataru thì có vẻ vô cùng bất ngờ, nghĩ trong bụng:

- Cô ta....... Lùn thật.

Hết chap 1

Ngày đăng: 08/02/2019
Người đăng: Subaru Konoe
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên
Romeo&Juliet
 

Các nhà văn viết chuyện ái tình chứ đâu có viết chuyện hôn nhân. Do đó tôi vẫn tin rằng mối tình Romeo và Juliet sở dĩ trở nên tuyệt đẹp bởi cả hai đã chết trước khi họ kịp lấy nhau và nàng Juliet chưa có dịp nấu mì gói cho Romeo

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ - Nguyễn Nhật Ánh

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage