Mãi mãi bên em
"Linh, chờ anh nhé"
Tiếng súng chát chúa, xé toạc bầu không khí nơi đây. Máu bắn tung tóe vương vãi trên nền nhà, vấy lên tấm hình cô gái vừa mới qua đời. Một số người la hét, kinh hãi trước khung cảnh này. Tất cả làm cho buổi tang lễ càng thêm đau buồn, u uất.
Người đó nằm trong vũng máu, miệng nở nụ cười mãn nguyện ngước nhìn người con gái xinh xắn trong bức ảnh thờ.
***
Năm năm trước...
Hôm nay là buổi chụp hình quảng bá bộ sưu tập xuân hè của một tập đoàn thời trang nổi tiếng trong nước. Phương may mắn được nhận làm nhiếp ảnh gia cho sự kiện này. Cô nàng cực kỳ háo hức, xem đây là cơ hội rất tốt để mình được trau dồi bản thân. Giới thiệu qua một chút về Phương. Cô có gương mặt thanh tú, mái tóc ngắn, vẻ ngoài cá tính, cool ngầu. Nếu không nhìn kỹ, ai cũng sẽ nghĩ Phương là một cậu con trai. Cô nàng tomboy này đi đến đâu cũng bị người khác chú ý bởi dáng vẻ chất lừ của mình. Phương là một nhiếp ảnh gia tự do, kỹ năng chụp ảnh của cô rất tốt, từng đạt nhiều giải thưởng lớn. Cô thích chụp những shoot hình thời trang cho các tạp chí lớn. May mắn, đứa bạn đã giới thiệu cô đến buổi chụp hình này. Người mẫu chính hôm nay là Linh. Cô gái có nét mặt ưa nhìn, ăn ảnh , vóc dáng chuẩn sexy. Cô là người mẫu trẻ đầy triển vọng, được nhiều tạp chí thời trang lớn mời chụp ảnh. Linh đang sửa sang lại trang phục, tóc tai để chuẩn bị cho buổi chụp hình. Lần đầu tiên gặp Linh tại đây, Phương đã bị "hớp hồn" bởi vẻ đẹp của Linh. Phương không rời mắt khỏi Linh, say mê chụp những shoot hình ấn tượng. Linh xinh đẹp, mặc những bộ đồ thời trang, sành điệu, tạo dáng cực chất, thần thái khác biệt người khác. Ánh mắt quyến rũ, nụ cười tỏa khiến trái tim Phương rung động, lòng rộn lên một cảm giác khác lạ. Còn Linh, cô ấn tượng đặc biệt vẻ ngoài cool boy của cậu con trai này (nhầm Phương là nam), thoáng ngượng khi thấy Phương cứ nhìn cô chăm chú mỗi lúc chụp hình. Hai người hợp tác ăn ý với nhau, tạo ra những bức ảnh đẹp khó cưỡng. Sau buổi chụp hình, Linh chạy lại bắt chuyện với Phương, tỏ ý rất thích khả năng chụp hình của cô. Linh cởi mở, thân thiện, dễ gần, nở nụ cười thật tươi. Nụ cười ấy làm Phương ngượng ngùng, bối rối. Một lúc sau, cô và Linh trò chuyện thoải mái với nhau. Kể từ hôm đó, hai người thường xuyên giữ liên lạc. Phương và Linh vẫn thường nhắn tin tâm sự về công việc, cuộc sống. Linh khá hài hước, dễ gần, còn Phương thì điềm đạm. Hai người họ nói chuyện hòa hợp, ăn ý với nhau.
Kể từ sau khi gặp Linh, Phương đã hiểu được cảm giác yêu thương ai đó là như thế nào. Khuôn mặt xinh đẹp, đáng yêu của Linh cứ bám lấy tâm trí Phương, và nụ cười trẻ trung, tỏa nắng của Linh lại khiến tim cô đập nhanh. Phương là người đầu tiên chủ động nhắn tin, hỏi han Linh. Cô xem đây là thói quen không thể thiếu của mình. Mỗi lúc trò chuyện với Linh, cô luôn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Cả hai cũng có những buổi hẹn cà phê với nhau. Linh luôn cảm thấy thoải mái, vui vẻ, và cô rất thích được nói chuyện với Phương. Cô xem Phương là người bạn ôn hòa, ấm áp, đáng tin cậy. Mối quan hệ của hai người trở nên gần gũi hơn từ khi Phương chuyển sang làm cùng công ty với Linh. Phương là nhiếp ảnh gia riêng của Linh. Hai người cùng nhau đi nhiều nơi chụp hình. Linh và Phương luôn hiểu ý nhau trong công việc, nên những bức ảnh họ chụp đều ghi dấu ấn đặc biệt. Hai người họ gắn bó với nhau như hình với bóng. Những lúc Linh mệt mỏi, cảm nắng khi đi xa để chụp hình, Phương luôn ở bên chăm sóc cô chu đáo. Đôi mắt Phương nhìn Linh lúc nào cũng trìu mến, ẩn giấu tình yêu trong đó. Họ hay đùa giỡn, chia sẻ với nhau những niềm vui. Linh hài hước, thường trêu chọc Phương. Phương thì nói nhiều hơn, và luôn nở nụ cười khi ở bên Linh. Linh hay nghĩ tới Phương như là một người con trai ấm áp, chân thành. Cô đã bối rối, rung động khi Phương dịu dàng quan tâm, nhìn cô bằng ánh mắt đắm đuối. Dần dần, cô hiểu cảm giác của mình đối với Phương là gì.
Buổi chiều hôm đó, trời đột ngột đổ mua tầm tã khi Phương và Linh đang trên đường về. Do không mang áo mưa, nên hai người bị ướt nhẹp. Họ vội vã chạy tới trú tại hiên nhà. Phương mua 2 bọc khoai lang nướng của một xe gần đó, cùng Linh vừa ăn vừa ngắm mưa. Những hạt mưa tuôn rơi tạo nên một khung cảnh lãng mạn, khiến những trái tim siết chặt lại. Phương vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của Linh. Đôi mắt cô nhìn Linh trìu mến hơn bao giờ hết. Cô đặt một nụ hôn nóng hổi tình yêu lên trán Linh, khẽ nói: "Làm người yêu của anh nhé". Hơi thở Linh dồn dập, tim cô đập nhanh hơn, đôi má ửng hồng đáng yêu, cô gật đầu đồng ý. Phương chòang tay ôm lấy Linh. Hai trái tim sưởi ấm cho nhau bằng tình yêu thương giữa trời mưa lạnh lẽo.
Phương và Linh đã yêu nhau một khoảng thời gian dài. Ở bên cạnh Linh, Phương đóng vai là một người con trai quan tâm, chăm sóc, chiều chuộng cô. Linh thích tựa vào bờ vai đáng tin cậy của Phương và nũng nịu. Cô thích cảm giác được yêu thương, cưng chiều mà Phương đem lại. Họ cùng nhau khám phá những miền đất mới, chụp nhiều bức ảnh đẹp, và có những buổi hẹn hò vui vẻ. Vào ngày valentine năm đó, Phương dẫn Linh đến thung lũng tình yêu ở Đà Lạt. Ở đây, hai người đã chụp rất nhiều tấm ảnh lưu giữ khoảnh khắc hạnh phúc của nhau. Họ bước đi trên con đường tình yêu ngập tràn hoa. Linh nắm tay Phương lên đồi Vọng Cảnh bao quanh hành thông xanh ngút ngàn. Họ nói cười, đùa giỡn hạnh phúc. Dưới ánh nắng chiều, gương mặt Linh càng sắc nét hơn, nụ cười của Linh đẹp rạng rỡ như một thiên thần khiến Phương sững sờ, ngây ngất. Phương chạy tới ôm lấy Linh, người con gái đầu tiên và duy nhất giúp Phương hiểu được tình yêu. Họ ngồi tựa vào nhau trước ngôi nhà nghỉ và cùng ngắm cảnh sắc đêm tĩnh lặng thơ mộng nơi đây. Phương vuốt ve mái tóc mềm mại của Linh, phảng phất mùi hương đặc biệt mà Phương khó quên. Cô đan những ngón tay vào tay Linh, lòng rộn lên đợt cảm xúc yêu thương khó tả. Linh tựa đầu vào vai Phương, tận hưởng cảm giác ngọt ngào, an toàn và bình yên. Phương khẽ hỏi cô: "Sau này, em có phản bội anh để đi lấy chồng không?". Linh nhăn mặt nói: "Nghe anh nói đi lấy chồng, tim em đau thế này". Thật ra, Linh cũng đã trải qua ba bốn mối tình chóng vánh cho đến khi gặp người con gái này. Mối tình đồng giới với Phương thật đặc biệt, mang tới cho cô những cảm xúc hạnh phúc mà trước đây cô chưa biết tới. Linh yêu Phương vì Phương là người con trai yêu cô chân thành, quan tâm, và biết lắng nghe cô. Linh đã nghĩ mối quan hệ với Phương sẽ bền chặt, và cô sẽ không còn rung động với ai khác nữa. Họ cứ thế mà ở bên nhau bất chấp lời phản đối, dị nghị của người xung quanh. Trên bầu trời, những ngôi sao sáng lấp lánh như đang mỉm cười với tình yêu của họ. Xa xa, hàng thông lắc lư về phía họ và cất lên âm thanh trầm buồn như báo hiệu sự tan vỡ, chia ly.
"Vì khoảng cách khiến người ta im lặng, hay vì im lặng đã tạo nên khoảng cách". Một tình yêu đẹp tan vỡ khi giữa hai người tồn tại một khoảng trống không thể thu hẹp vì sự thờ ơ, vô tình. Và Linh là người đã phá vỡ đi mối tình đẹp đẽ với Phương. Linh bỗng dưng trở nên lạnh nhạt, xa cách khi gần Phương. Họ không còn những buổi hẹn hò đi chơi vui vẻ như trước nữa. Linh né tránh ánh mắt Phương, và ngại ngùng, thờ ơ với cô ấy. Phương rất khó chịu, đau đớn đến nỗi khó thở mỗi khi nhìn thấy Linh. Cô đã xin nghỉ việc, đi tới một nơi nào đó giúp cô quên đi hình bóng người con gái này. Thế nhưng, cô không thể xóa mờ khuôn mặt của Linh trong tâm trí. Cô vừa đau, vừa căm tức người con gái phản bội, vô tình mà Phương đã đặt hết tình cảm của mình. Cô tự chôn vùi mình vào hố sâu của tình yêu, để mặc những nỗi đau gặm nhắm trái tim mình. Mối tình họ vỡ đi bởi vì Linh đã xao động trước một người con trai khác. Anh ấy là con trai của người quen thân với mẹ Linh, tên Phong. Cô gặp Phong trong buổi xem mắt mà mẹ cô chuẩn bị. Lần đầu thấy Phong, Linh đã bị cuốn hút bởi vẻ đẹp nam tính quyến rũ của anh, cô bẽn lẽn, đỏ mắt, tim đập loạn lên. Sau hôm đó, cô và Phong đã hẹn hò qua lại. Phong đẹp trai, nhà giàu có, ánh mắt sắc bén thôi miên người đối diện. Anh có những cử chỉ, tình cảm, ga lăng khi ở bên Linh. Hầu như mọi lúc Linh đều nhớ tới Phong, rộn lên cảm giác bồi hồi, xao xuyến. Cô đã chấp nhận lời tỏ tình của anh, và hai người trao cho nhau nụ hôn nồng cháy. Cô yêu Phong, và muốn được làm vợ của anh. Phong mới là người có thể bao bọc, chăm sóc, cho cô cuộc sống hạnh phúc thật sự. Linh đã quên bẳn đi lời nói sẽ ở bên Phương mãi mãi, xóa mờ tình cảm đẹp đẽ trước đây với người con gái này. Có chăng đó chỉ là thứ rung động nhất thời, thoảng qua của tuổi trẻ bồng bột, thiếu chín chắn mà thôi. Linh đã buông bỏ mối tình không nên có với Phương, nhưng những kỷ niệm trước kia thì cô vẫn lưu giữ. Phương và Linh ngồi cạnh nhau, hai người đều im lặng, giữ khoảng cách và quay mặt đi thay cho lời nói chia tay. Mối tình ngọt ngào, trong sáng, đáng nhớ của họ trong 3 năm đã kết thúc nhanh chóng.
Thời gian chính là phương thuốc diệu kỳ chữa lành mọi vết thương của tình yêu. Phương đã xốc lại tinh thần, vui tươi, nhiệt huyết tràn đầy như trước. Cô hăng say làm việc, và đạt được thành công mới. Cô sống độc thân, không còn biết đến cảm giác rung động với ai khác nữa. Phương vẫn giữ liên lạc với Linh, hỏi thăm cô về cuộc sống hiện tại. Linh và Phong đã kết hôn được hai năm. Linh nói Phong yêu thương, chiều chuộng, cho cô cuộc sống thoải mái, đầy đủ. Anh cũng đã giúp đỡ gia đình Linh trong kinh doanh. Linh thường khoe với Phương về cuộc sống hôn nhân viên mãn của mình. Thỉnh thoảng, Linh mời Phương đi ăn tối cùng gia đình cô. Khi nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của Linh nở rộ trên gương mặt, cùng ánh nhìn yêu thương của Phong, Phương cảm thấy vui mừng. Cô thầm mong Linh lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc như thế này. Tình yêu của Phương và những kỷ niệm đẹp với Linh vẫn còn hiện hữu ở một góc sâu trong tâm hồn Phương. Vì thế, đã bao nhiêu năm mà cô vẫn cô đơn, và sẽ cô đơn mãi mãi.
Ngày hôm đó, Linh hẹn gặp Phương sau một thời gian cô cắt đứt liên lạc với Phương. Khác với những lần trước, Phương hốt hoảng khi thấy đôi mắt Linh sưng phù đỏ hoe, khuôn mặt buồn bã. Linh ôm mặt khóc nấc trong lòng Phương, nghẹn ngào nói: "Phương, em đau đớn quá. Phong...anh ta là một tên khốn". Linh kể lại rằng dạo gần đây, khi Phong biết Linh không thể có con với anh vì cô mắc chứng bệnh vô sinh, hắn trở nên hục hặc, cau có, lạnh nhạt. Hơn nữa, Phong gặp thất bại trong công việc, nên hắn lại càng thêm buồn bực, giở thói vũ phu với cô. Tối nào hắn cũng đi beer club, cặp kè ăn chơi qua đêm với các cô gái. Có lúc Phong dắt gái mại dâm về nhà và hút chích ma túy trong phòng. Mỗi lần lên cơn ngáo đá, hắn chửi bới, đánh đập, hành hạ cô. Những ngày qua là chuỗi ngày Linh đau đớn, tủi nhục. Nụ cười hạnh phúc đã biến mất, thay vào đó là những giọt nước mắt cay đắng. Cô phải thường xuyên uống thuốc chữa trị trầm cảm, thế nhưng, tình trạng ngày một nặng hơn. Linh lo sợ cơn trầm cảm sẽ nhấn chìm cô. Đến ngày hôm nay, Phong dẫn gái về nhà thủ thỉ và đánh đập cô tàn nhẫn. Linh sợ hãi, đau tới mức không chịu được, cô đã vụt chạy ra khỏi căn nhà địa ngục đó. Phương khóc và ôm Linh vào lòng, tim cô quặn thắt từng cơn. Linh đã chọn nhầm lối rẽ đầy cỏ gai mà cô từng nghĩ nơi đó yên bình, hạnh phúc. Người duy nhất vẫn yêu thương, bên cạnh Linh là Phương. Phương nắm chặt tay Linh, dẫn cô rời xa nơi này. Hai người cùng đến ngọn đồi Vọng Cảnh. Phương lại được ở bên chăm sóc cho Linh ở căn nhà nhỏ trước kia. Phương lau đi những giọt nước mắt của Linh, xứt thuốc vào vết bằm tím trên người cô. Phương dẫn Linh đi tới con đường hoa rực rỡ mà cô thích, chụp cho cô những tấm hình đẹp. Linh đã không còn là cô gái hồn nhiên, vui tươi, hoạt bát như ngày trước mà giờ đây, cô trầm tính, đôi mắt lúc nào cũng đậm nỗi buồn miên man. Hai người lại ngồi tựa đầu vào nhau trên ngọn đồi khi hoàng hôn xuống.Cảnh sắc đêm nơi đây vẫn lãng mạn, tĩnh lặng với những hàng thông xanh rì được phủ lớp ánh sáng mờ ảo của trăng hắt vào. Không khí lạnh lẽo làm lòng người se lại. Phương choàng tay ghì Linh vào lòng, đan những ngón tay thon dài vào bàn tay Linh, và thủ thỉ kể chuyện cười cô lượm lặt để Linh vui hơn. Linh ngước nhìn Phương, cô nở nụ cười cảm kích, và đón lấy nụ hôn cháy bỏng của Phương. Linh quấn quýt hương vị ngọt ngào của tình yêu mà bấy nay cô đánh mất. Thế nhưng, cô không thể ích kỷ, phản bội để làm đau Phương một lần nữa. Cô đã rời đi, để lại bức thư viết vài dòng cho Phương: " Phương, em trở về Sài Gòn đây. Anh Phong đã nhắn tin xin lỗi, hối hận việc mình làm và cầu xin em quay về. Em vẫn nhớ, vẫn còn yêu Phong. Em không thể buông bỏ anh ấy mặc dù trái tim đã tổn thương rất nhiều. Cảm ơn anh những ngày qua đã ở bên quan tâm, chăm sóc em. Mối quan hệ của chúng ta chỉ nên dừng lại ở mức độ bạn bè thôi. Anh vẫn mãi là người bạn tốt nhất của em. Đừng đau buồn, mà hãy đi tìm hạnh phúc cho bản thân mình. Tạm biệt." Tới cuối cùng, Phương cũng không thể níu lấy tay người con gái ấy. Mặc dù đau đớn, tổn thương nhưng cô ấy vẫn tiếp tục bước đi trên con đường đầy gai nhọn. Trong tình yêu, người phụ nữ luôn mù quáng, và chịu nhiều thiệt thòi nhất. Người đàn ông vô tình, nhẫn tâm để lại những vết sẹo rướm máu của lằn roi trên trái tim họ. Thế nhưng, họ vẫn yêu và quay trở về với người đàn ông ấy. Phương ngồi thụp xuống, buồn bã đọc những dòng chữ Linh viết. Đột nhiên, cô có một dự cảm không lành.
Kể từ ngày hôm đó, Linh không còn liên lạc với Phương nữa. Phương cảm thấy lo lắng, bất an. Một tuần sau, cô nghe tin Phương bị Phong sát hại khi lên cơn ngáo đá. Phương chết rất thảm, thi thể không toàn vẹn. Cảnh sát hiện đang truy bắt Phong. Phương hoảng loạn, la khóc như người tâm thần. Cô nghiến răng, muốn tìm và giết tên đàn ông đốn mạt kia. Cô gục ngã, đau tới mức không thể thở được. Cô thường hay mơ tới Linh. Linh mặc áo trắng tinh khiết, nhìn cô mỉm cười. Cô ôm và siết chặt Linh, nhưng cô ấy đã tan biến đi. Phương đau đớn, hụt hẫng và tuyệt vọng. Cuộc sống của Phương giờ đây là những mảng màu tăm tối, u sầu, bi lụy. Nỗi nhớ thương Linh cứ quấn chặt lấy cô khiến Phương ngột ngạt, bí bách và rồi Phương đưa ra quyết định...
Hôm đó là ngày tang lễ của Linh. Căn nhà ngập tràn màu trắng bi thương, tang tóc. Người thân, bạn bè đều tiếc thương cho người con gái có số phận bạc bẽo. Lòng ai cũng đau như cắt. Phương đến và đặt một lẵng hoa lan trắng trên bàn thờ Linh. Đôi mắt cô mờ nước khi nhìn di ảnh của Linh. Cô lùi lại từ từ rút ra một cây súng chĩa thẳng vào đầu và bóp cò.
"Linh, chờ anh nhé"
Tiếng súng chát chúa, xé toạc bầu không khí nơi đây. Máu bắn tung tóe vương vãi trên nền nhà, vấy lên tấm hình cô gái vừa mới qua đời. Một số người la hét, kinh hãi trước khung cảnh này. Tất cả làm cho buổi tang lễ càng thêm đau buồn, u uất.
Người đó nằm trong vũng máu, miệng nở nụ cười mãn nguyện ngước nhìn người con gái xinh xắn trong bức ảnh thờ.
Sakura